Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1517 : Ngọc bội thật giả (9)

Ngày đăng: 00:07 30/04/20


Edit: Sahara



Cùng lúc đó, trưởng lão Thanh Lôi Tộc cũng chưa kịp phản ứng gì thì trong tay đã trống không, Tào Nguyệt Cầm vốn bị lão ta khống chế đã được dây đằng cứu ra, rồi dùng lực ném mạnh về phía mọi người trong Quân gia...



Tào Nguyệt Cầm sợ đến mức hét lớn lên, vội vàng nhắm chặt hai mắt, tiếp đó, nàng ta cảm nhận được cả người mình rơi vào cái ôm ấm áp, mới từ từ mở hai mắt ra.



Đập vào mắt Tào Nguyệt Cầm là một gương mặt tuấn tú, trên người đối phương mặc áo gấm, ôn tồn lễ độ, vô cùng phong độ, có thể nói, hắn là mẫu hình tình nhân trong mộng của đại đa số nữ tử.



Quan trọng hơn chính là, đối tượng mà nàng từng ái mộ còn không bằng được một nửa của người này.



Nghĩ vậy, hai má Tào Nguyệt Cầm liền ửng hồng, ngượng ngùng cúi đầu.



Thế nhưng, sau khi Hoa Dật Phi đỡ được Tào Nguyệt Cầm tiếp đất thì liền đặt nàng ta qua một bên ngay, từ đầu đến cuối đều chưa từng nhìn nàng ta dù chỉ là một cái liếc mắt.



Ánh mắt của Hoa Dật Phi trước sau vẫn luôn đặt trên người Quân Linh Nhi.



Tào Nguyệt Cầm thầm hận trong lòng, mình mới là đại tiểu thư chính thống của Quân gia, Quân Linh Nhi kia là cái thá gì chứ? Dựa vào tình thương mà Quân lão gia tử đối với con gái của ông, chắc chắn ông sẽ càng sủng ái mình vạn phần.



Đến lúc đó, chỉ cần mình nói một câu thôi, Quân lão gia tử chắc chắn sẽ lệnh cho Quân Linh Nhi từ hôn với nam tử kia.
Theo lý mà nói, Quân Linh Nhi kia không phải nên xum xoe vây quanh mình sao? Tốt xấu gì mình cũng là đại tiểu thư chính thống của Quân gia, còn đứa cháu gái kia là cọng hành gì chứ? Dựa vào đâu mà cướp đi nhiều ánh mắt của mọi người như thế? (*Sa: người ta dựa vào bản lĩnh thực thụ đó! Mi có không? *liếc xéo*)



"Thì ra là Vân cô nương!" Quân Huyễn mỉm cười chấp quyền thi lễ: "Đa tạ Vân cô nương ra tay tương trợ! Không biết lần này Vân cô nương đến Quân gia là vì......"



"Ta đến tìm Quân lão gia tử!" Vân Lạc Phong trầm ngâm một lúc lâu mới trả lời.



"Lão gia tử hiện không ở Quân gia! Nếu cô nương không chê, mời ở lại Quân gia đợi, ta tin, chỉ cần lão gia tử hay tin cô nương đến, thì nhất định sẽ nhanh chóng trở về Quân gia ngay."



Quân Huyễn chưa từng gặp Vân Lạc Phong, toàn bộ đều là nghe kể lại từ Quân Linh Nhi, hơn nữa, qua lời kể của con gái mình, ông nghe ra được Quân Linh Nhi vô cùng sùng bái, kính trọng và ngưỡng mộ đối với Vân Lạc Phong.



Nếu có thể giữ Vân Lạc Phong lại Quân gia, nói không chừng Quân Linh Nhi còn có thể đi theo Vân Lạc Phong học tập.



"Hừ!"



Trưởng lão Thanh Lôi Tộc hừ lạnh, mang vẻ mặt khó coi mà cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, quét cái nhìn âm hiểm lạnh lùng về phía Vân Lạc Phong.



"Cô nương, ngươi giúp đỡ cho Quân gia cũng đồng nghĩa với việc đối địch cùng Thanh Lôi Tộc chúng ta, ngươi hãy nghĩ kỹ đến hậu quả việc này!"



"Thanh Lôi Tộc?" Vân Lạc Phong nhàn nhạt cười khẩy: "Chẳng qua cũng chỉ là thủ hạ bại tướng của Quân lão gia tử! Nếu không phải đánh không lại Quân gia, thì cần gì dùng đến loại thủ đoạn hèn hạ như uy hiếp chứ?"



"Ngươi...." Trưởng lão Thanh Lôi Tộc tức đến cả người run rẩy.



Mắt thấy đại sự sắp thành công lại bị nha đầu thúi này phá hỏng, lão ta đang ở thế chủ động lại rơi vào thế bị động, thù này, hận này, làm sao bỏ qua dễ dàng cho được?