Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1663 : Về nhà (bốn)

Ngày đăng: 00:08 30/04/20


Edit: Quỳnh Lê.



“Phong nhi, lão gia tử cùng nhị thúc ngươi, bọn họ đều rất nhớ ngươi,” ánh mắt Ninh Hân ôn nhu dừng ở trên người Vân Lạc Phong, “Ngươi có muốn cùng nhau trở về không?”



“Được.”



Vân Lạc Phong khẽ gật đầu.



Từ biệt năm năm, nàng xác thật phải trở về gặp lão gia tử cùng nhị thúc một lần……



……



Phong Vân Quốc.



Phía trên một tòa ngôi mộ, Vân Thanh Nhã ngồi ở sườn núi, trước mặt hắn là một bầu rượu, trong tay cầm một cây trường tiêu màu ngọc bích, đặt trên môi nhẹ nhàng thổi.



Ở trước mặt hắn, là ba phần mộ.



Trong đó, có hai phần mộ vừa bị di chuyển đến, nhưng trên mặt phần mộ tự như lại phá lệ chói mắt.



Chỉ thấy phía trên hai bia mộ được khắc hai dòng chữ.



Vân Dương!


“Hân nhi đã đem Thủy nhi trở lại?” Vân Thanh Nhã cong cong khóe môi, vốn định mở miệng nói chuyện lại bỗng nhiên thấy Ninh Hân sóng vai mà đứng cùng bạch y nữ tử.



“Phong nhi?”



Hắn ngẩn ra một chút, trong con ngươi ưu thương nay hiện ra một mạt vui sướng.



“Phong nhi đã về?”



Năm năm……



Trời biết trong năm năm này, người thân ở Vô Hồi Đại Lục mong nàng tồn tại biết bao nhiêu.



Đáng tiếc, nha đầu này vừa đi chính là năm năm, không có tin tức, mặc dù thực lực của nàng có được sự tin tưởng của người Vân gia nhưng lại không thể không vì nàng lo lắng……



“Nhị thúc?”



Nghiễm nhiên Vân Lạc Phong cũng đã thấy Vân Thanh Nhã đứng ở phía dưới, nàng liền từ trên lưng chim nhảy xuống tới.



“Nhị thúc, tại sao ngươi lại ở chỗ này?”



Vân Thanh Nhã cười: “Ta đem phần mộ của cha mẹ ngươi di chuyển đến nơi đây, trên cơ bản mỗi tháng ta đều phải tới cùng bọn họ trò chuyện, còn có Giản tướng quân…… Lúc trước hắn liều mình cứu Diệp Cảnh Thần, ta cũng nên thường xuyên đến thăm hắn.”



Nghe được Vân Thanh Nhã nói, Vân Lạc Phong chậm rãi quay đầu lại, lúc này mới phát hiện phần mộ phía sau.



“Cha, nương, ta đã trở về,” nàng nhàn nhạt giơ khóe môi, “Ta đã nhiều năm không có tới vấn an các người, các người có trách ta?”



“Bất quá……” Vân Lạc Phong hơi hơi một đốn, “Bích Tiêu có nói qua, muôn vàn thế giới, việc lạ gì cũng có, nếu trên đời này thật sự có âm phủ, ta đây có đem âm phủ đào tới trời, cũng sẽ cứu các ngươi ra!”