Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1952 : Tranh bá bắt đầu (7)

Ngày đăng: 00:10 30/04/20


Edit: Sahara



Thì ra, nam nhân này đuổi theo công chúa Kiều Diệp Phượng tới đây.



Thoạt nhìn thực lực của hắn cũng không tệ. Khí thế trên người hắn càng khiến người ta có cảm giác run sợ.



Đáng tiếc, hắn quá xấu, nên Kiều Diệp Phượng mới chán ghét hắn.



Hiểu lầm nghiêm trọng này thật ra cũng có lý do chính đáng, bởi vì hai từ Phong nhi và Phượng nhi đồng âm với nhau, vì thế mà đừng nói là Kiều Diệp Phượng, ngay cả những người khác cũng cho rằng người mà Vân Tiêu đang gọi chính là công chúa Tử Nguyệt Quốc.



Tuy nhiên.....



Sau khi gặp lại Vân Lạc Phong, trong mắt Vân Tiêu chỉ nhìn thấy mỗi mình nàng, tất cả tạp âm xung quanh đều bị Vân Tiêu vứt ngoài tai. Hắn đi thẳng một đường về phía bạch y nữ tử tuyệt sắc mà hắn ngày nhớ đêm mong.



"Quỷ Đế, chẳng lẽ ngươi nghe không hiểu tiếng người à? Ta đã nói không thích ngươi, ngươi còn...."



Kiều Diệp Phượng còn chưa nói hết câu thì Vân Tiêu đã lướt qua người nàng ta, tiếp tục đi thẳng về phía trước...



Ngay tức khắc, mặt Kiều Diệp Phượng như hóa đá, rồi trừng lớn hai mắt không dám tin.



Gả đàn ông đáng chết này, lại dám làm lơ mình?



Kiều Diệp Phượng tức đến phát cuồng, quay đầu lại quát lớn: "Quỷ Đế, ngươi đứng lại đó cho ta! Có phải ngươi muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt để thu hút sự chú ý của bổn công chúa phải không? Bổn công chúa nói cho ngươi biết, ngươi đừng mơ tưởng!"




Mà là vì.....



Vân Tiêu đã làm nàng ta mất hết mặt mũi trước bao nhiêu người.



Nàng ta mới vừa tuyên bố nói Quỷ Đế tới tìm mình, ai ngờ đối phương còn chẳng thèm liếc mắt nhìn nàng ta lấy một cái, đã vậy còn làm ra chuyện thương phong bại tục với nữ nhân khác.



Chuyện này bảo nàng ta làm sao không tức giận cho được?



"Vân Tiêu, chàng quen cô gái này à?" Vân Lạc Phong buông tay ra khỏi cổ Vân Tiêu, thả tay mình lên hay cánh tay hắn, rồi hất cằm về phía Kiều Diệp Phượng, như cười như không mà hỏi.



Lúc này Vân Tiêu mới chợt hồi thần lại, hắn nương theo tầm mắt Vân Lạc Phong mà nhìn, đập vào mắt Vân Tiêu chính là một gương mặt méo mó vì tức giận.



Vân Tiêu rất nghiêm túc nhìn Kiều Diệp Phượng, giống như đang vắt hết trí não suy nghĩ, cuối cùng, Vân Tiêu lắc lắc đầu: "Chưa từng gặp!"



Sắc mặt Kiều Diệp Phượng lập tức hóa thành màu gan heo.



Câu nói này càng khiến Kiều Diệp Phượng tức giận hơn là làm lơ nàng ta.



Vừa rồi nàng ta còn nói đối phương vọng tưởng đến nàng ta, kết quả, đối phương lại nói không hề quen biết nàng ta.



Sao hắn có thể không biết nàng ta chứ? Nếu không biết, hắn đã không bảo phụ hoàng bức nàng ta làm thiếp cho hắn!



Trên thực tế, Vân Tiêu đúng là không biết Kiều Diệp Phượng.



Lúc Vân Tiêu giết vào Tử Nguyệt Quốc, hắn từng giao chiến với hai cường giả của Tử Nguyệt Quốc, cho nên, người mà Vân Tiêu nhớ, ngoại trừ hai cường giả kia thì chỉ có duy nhất mình hoàng đế Tử Nguyệt Quốc mà thôi.



Dù lúc đó Kiều Diệp Phượng cũng có mặt, nhưng Vân Tiêu không hề để ý đến sự tồn tại của nàng ta.



Cho nên, trong mắt Vân Tiêu, đúng là không biết Kiều Diệp Phượng.....