Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1994 : Kim Dương nổi giận (6)

Ngày đăng: 00:11 30/04/20


Edit: Sahara



Kim Dương công chúa hoàn toàn không dám tin, người làm ra những chuyện này lại chính là vị phụ hoàng kính yêu luôn hết mực yêu thương che chở nàng.



Nhưng dù yêu thê tử, thương nữ nhi ra sao, một khi thê nhi xung đột đến lợi ích và địa vị của mình, phụ hoàng liền vứt bỏ thê nhi không chút do dự, một lòng chỉ muốn củng cố ngôi vị hoàng đế.



"Công chúa!" Cung nữ đứng lên, căm giận nhìn Trình Phi Dương: "Nô tỳ và hoàng hậu nương nương còn nghe được, bệ hạ và liên minh Tự Do đã đạt thành hiệp ước, bệ hạ dẫn dụ thiên tài chư quốc đến rừng Thiên Phạt, liên minh Tự Do sẽ giúp bệ hạ tăng thực lực. Mà lúc này, Vô Tôn hẳn đã xuất phát đến rừng Thiên Phạt giết hết thiên tài chư quốc."



"Ngươi câm miệng cho trẫm!"



Trình Phi Dương nghe thấy lời này, thẹn quá hóa giận, liền chưởng một chưởng vào ngực cung nữ. Tức thì, cả người cung nữ bay ra ngoài, miệng không ngừng nôn máu.



"Tiểu Cúc!"



Kim Dương nhanh chóng chạy đến bên cung nữ, đỡ cung nữ đứng lên: "Ngươi thế nào rồi?"



"Công chúa, mạng của Tiểu Cúc là do hoàng hậu nương nương cứu, công chúa lại đối xử với nô tỳ rất tốt. Đáng lý, sau khi hoàng hậu nương nương chết, nô tỳ phải đi theo hầu hạ người. Nhưng nô tỳ sợ công chúa bị gạt, cho nên mới giữ lại mạng mình...."



Giọng cung nữ càng lúc càng yếu: "Hiện tại, nô tỳ có thể đi gặp hoàng hậu nương nương rồi!"


Đó là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp, nhưng có vẻ như nàng ta vừa trải qua một trận đại chiến, nên trông khá chật vật.



"Lãng cô nương?"



Trình Phi Dương sửng sốt.



Lãng Tân Nguyệt là nữ tử đi theo bên cạnh Âu Lôi _ minh chủ liên minh Tự Do trong lần đầu tiên hắn ta đến hoàng cung Kim Dương Quốc. Sao bây giờ nàng ta lại chật vật khó coi như thế này? Hơn nữa, vào lúc này mà Lãng Tân Nguyệt đến Phong Vân Thành là vì chuyện gì?



Lãng Tân Nguyệt nhíu mày: "Ta đến đưa Kim Dương công chúa đi!"



"Là minh chủ sai cô nương đến đón Kim Dương?" Giọng điệu Trình Phi Dương mang theo sự cung kính rõ rệt: "Chúng tôi ở đây chờ đã lâu, hiện tại cô nương có thể đưa Kim Dương đi ngay bây giờ."



Lãng Tân Nguyệt cười lạnh, không có trả lời lại Trình Phi Dương.



Nếu không phải Kim Dương công chúa còn chút hữu dụng với ả, thì ả cần gì tốn công đến đây?



"Ta không đi!" Kim Dương công chúa kiềm nén sát ý quay cuồng trong lòng, lạnh lùng nói.



Mẫu hậu đã chết, bọn chúng không còn nắm được nhược điểm của nàng, việc gì nàng phải nghe theo bọn chúng?



"Kim Dương, coi như phụ hoàng cầu xin con!" Trình Phi Dương lộ vẻ mặt van cầu: "Bao nhiêu năm qua, phụ hoàng luôn xem con là hòn ngọc quý trên tay, chẳng lẽ.... Con nhẫn tâm nhìn phụ hoàng bị liên minh Tự Do áp chế sao? Hơn nữa, lẽ nào con không hiểu cái gì là lệnh của cha mẹ, lời của mai mối?"