Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 267 : Diệp Linh cầu hôn
Ngày đăng: 23:57 29/04/20
Editor: Kim Phượng
Vân Lạc, ngươi tìm một nha hoàn quyến rũ Diệp Linh, cho rằng vậy là có thể làm thân với hoàng thất Lưu Kim Quốc sao? Thật sự là buồn cười đến cực điểm! Trẫm tuyệt đối sẽ không để gian kế của ngươi thực hiện được, chỉ bằng một tiểu nha hoàn cũng mộng tưởng trở thành hoàng tử phi?
Nằm mơ đi!
Mặc cho Cao Đồ nghĩ như thế nào cũng không nghĩ đến hiện giờ hoàng đế Lưu Kim Quốc đã bị Diệp Linh giam giữ, còn có ai có thể làm chủ cho hắn được?
Đáng tiếc, thông tin cũng không phát triển trên đại lục, muốn truyền bá một tin tức thì phải kể tới Nguyệt lâu! Hơn nữa khoảng cách giữa Lưu Kim Quốc và Long Nguyên Quốc cũng không gần, chờ sau khi chuyện đã xảy ra ở Lưu Kim Quốc truyền tới Long Nguyên Quốc thì Long Nguyên Quốc chắc cũng đã thay đổi triều đại.
……
Trong sảnh ngoài, lão gia tử vừa lòng nhìn Diệp Linh đứng ở trước mặt ông, không ngừng gật đầu, khóe miệng chứa tươi cười: “Không tồi, tiểu tử này thực không tồi, tuy nha đầu Khinh Yên này là nha hoàn của Vân gia chúng ta, nhưng tình cảm giữa nó và cháu gái ta rất sâu đậm, bản tướng quân hy vọng sau khi ngươi nghênh thú nàng thì không được nạp thêm thiếp thị, ngươi có hứa làm được không?”
Trong lòng Khinh Yên dâng lên một trận cảm động, lúc ban đầu nàng chỉ là một tiểu nha hoàn của Vân gia mà thôi, dù cho sau này trở thành đoàn trưởng của quân đoàn Liệt Diễm nhưng cũng chỉ là một thuộc hạ, không nghĩ tới tướng quân đại nhân sẽ vì nàng suy xét như vậy.
Nghĩ đến chỗ này, Khinh Yên ngẩng đầu nhìn Diệp Linh, khi ánh mắt hai người chạm vào nhau, nàng theo bản năng thu hồi tầm mắt, gương mặt một mảnh đỏ bừng.
“Lão tướng quân, ngài yên tâm, ta sẽ không cô phụ Khinh Yên, ngoài nàng ra cũng sẽ không có nữ nhân khác.” Ánh mắt Diệp Linh chân thành và kiên định, gằn từng chữ một bảo đảm.
“Ha ha!” Lão gia tử sang sảng cười to hai tiếng, “Nếu như vậy, Vân gia ta đây liền lấy danh nghĩa gả nữ nhi để gả nha đầu này cho ngươi.”
Sau khi nghe hai người nói, sắc mặt Khinh Yên càng thêm đỏ bừng, nàng quét mắt nhìn Diệp Linh, trong lòng phảng phất hạ quyết tâm, chuyển hướng về phía Vân lão gia tử: “Tướng quân, thù của Vân gia chúng ta còn chưa báo, nô tỳ cũng không muốn sớm lấy chồng như thế.”
Mặc dù Mộ gia sắp sửa rơi đài, nhưng kẻ thù của Vân Thanh Nhã còn ung dung ngoài vòng pháp luật, vào lúc này sao nàng có thể an tâm lấy chồng?
Thù lớn chưa báo, nàng tuyệt đối không xuất giá!
Nhìn tiểu nha đầu trọng tình trọng nghĩa trước mắt, lòng Vân Lạc cảm động, thở dài một tiếng, nói: “Nếu ngươi không muốn lấy chồng có thể đính hôn với Tam hoàng tử trước rồi chọn ngày xuất giá sau.”
Diệp Linh vốn đang có chút thất vọng, sau khi lão gia tử nói câu này, trong lòng lặp tức vui vẻ, vội vàng quỳ gối trên mặt đất: “Tạ lão tướng quân, ta nhất định sẽ đối xử với Khinh Yên thật tốt, tuyệt đối không để nàng chịu ủy khuất.”
Lão gia tử bị động tác của Diệp Linh doạ sợ, vội vàng đứng lên, có chút trở tay không kịp xoa nắn nắm tay: “Tam hoàng tử, ngươi quá khách khí, nhanh đứng lên, ta gánh không nổi một lạy này của ngươi.”
Mắt thấy lão gia tử sắp sửa đi nâng Diệp Linh, Vân Lạc Phong khẽ cười một tiếng, nói: “Gia gia, người gánh nổi hắn quỳ lạy mà.”
“Nha đầu này!” Lão gia tử trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, “Tốt xấu gì hắn cũng là Tam hoàng tử Lưu Kim Quốc, chẳng sợ hiện giờ nghênh thú Khinh Yên cũng không thể quỳ lạy ta.”
Vân Lạc Phong nhún vai: “Quên nói cho người, Diệp Linh là thuộc hạ của cháu, hắn quỳ lạy người là bình thường, người không cần cảm thấy đứng ngồi không yên.”
Lúc trước, dù Vân Lạc Phong đã nói với lão gia tử chuyện chính mình đến Lưu Kim Quốc báo thù nhưng lại không có nói quá mức cụ thể, cho nên lão gia tử cũng không biết Diệp Linh là thuộc hạ của nàng.