Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 581 : Quá khứ của Trầm Ngọc Khanh (2)

Ngày đăng: 00:00 30/04/20


Edit: Sahara



"Dạ, gia chủ!"



Trông thấy sắc mặt Trầm Ngọc Khanh đột nhiên trở nên âm trầm, ám vệ vội vàng chắp nắm tay, cung kính đáp.



"Được rồi! Ngươi lui xuống trước đi. Hôm nay là ngày Vân Lạc Phong đến đây chữa bệnh cho ta, ngươi ra đại môn đón cô ấy đi!"



"Tuân lệnh!"



Ám vệ lại lần nữa chắp nắm tay, cúi người một cái với Trầm Ngọc Khanh rồi lui ra ngoài.



Nhìn theo bóng lưng ám vệ rời đi, khóe môi Trầm Ngọc Khanh chợt gợi lên một độ cong, trong đôi mắt đen láy kia không biết là đang suy nghĩ chuyện gì.



Rất lâu sau, hắn mới đứng dậy, một tay ôm lấy đàn, đi thẳng ra khỏi thư phòng.



___



Tiếng đàn du dương trong trẻo, vang vọng khắp vườn cây hoa đào.


Một nữ nhân hiểu chuyện như vậy, đã nói đến thế ấy rồi thì sẽ không có nam nhân nào để cho cô ta thật sự rời đi.



Nói không chừng còn mời cô ta ở lại, ngồi xuống mà thưởng đàn.



Trong lúc Đường Duyệt còn đang ôm mộng đẹp, thì giọng nói ôn hòa của Trầm Ngọc Khanh chậm rãi vang lên: "à, vậy thứ cho bổn gia chủ không tiễn!"



Sắc mặt Đường Duyệt tức khắc cứng đơ lại. Lời này của hắn là có ý gì? Đuổi cô ta đi sao?



Đường Duyệt cô đã tỏ vẻ hiểu chuyện như thế rồi, theo lý mà nói, hắn không phải là nên giữ cô ở lại hay sao?



Huống hồ, nữ nhân không cần dùng đến phấn trang điểm cũng vô cùng xinh đẹp như Đường Duyệt cô, trong khắp thành Hoàng Tuyền cũng tìm không được mấy người, hắn ta lại thật sự nhẫn tâm để cô ta đi như vậy hay sao?



Đột nhiên, Đường Duyệt nhớ đến cuộc trò chuyện với Trầm Điền cách đây hai ngày.



____



"Duyệt nhi, con phải nhớ kỹ, gia chủ thích nữ nhân ngây thơ thẳng thắn, cho dù con có giả bộ thì cũng phải giả ra bộ dáng như thế. Gia chủ dị ứng với son phấn, cho nên con không được tô son điểm phấn! Còn nữa, nếu con muốn gợi lên sự hứng thú của gia chủ đối với con thì con phải biết nắm chắc phương pháp lạt mềm buộc chặt! Chỉ có như vậy, mới có thể nắm được tâm của gia chủ trong lòng bàn tay!"



"Sư phụ, sao người lại biết rõ chuyện này như vậy?"



"Bởi vì.... Từng có một nữ nhân đã làm như vậy!"



______



Đường Duyệt hít sâu một hơi, nói: "Trầm gia chủ, nếu ngài đã muốn ta đi, vậy ta đi đây! Vừa rồi ta chẳng qua là cảm thấy tiếng đàn của ngài quá hay, chứ không có ý gì khác. Bởi vì Đường Duyệt ta không phải là loại nữ nhân ham mê quyền quý! Trước đó, ta cũng không biết người ở chỗ này đánh đàn lại là ngài!"