Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 597 : TvThiên Võ Các, diệt (1)

Ngày đăng: 00:00 30/04/20


Edit: Sahara



"Nếu như ngươi có năng lực bắt ta đền mạng mà nói, cũng không phải là không thể, đáng tiếc, ngươi lại không có cái năng lực đó!"



"Mặt khác, ta tốt bụng khuyên Thiên Võ Các các ngươi một câu, đừng để người ta lợi dụng xong thì bị vứt bỏ!"



"Ha ha!" Đường Duyệt cười lạnh hai tiếng: "lời này của ngươi là có ý gì? Cái gì gọi là chúng ta bị lợi dụng? Chẳng lẽ ngươi đang nói đến biểu ca của ta sao? Xem ra lời biểu ca ta nói lúc trước không sai một chút nào. Ngươi đúng là rất thích cắn ngược lại người khác!"



Tuy nói Đường Duyệt rất hận hành vi ngày hôm qua của Thiên Ngọc đối với cô ta, nhưng tốt xấu gì thì Thiên Ngọc vẫn là biểu ca của cô ta. Đường Duyệt sao có thể cho phép người ta ở trước mặt cô ta mà nói xấu Thiên Ngọc?



"Vân Lạc Phong!" Trầm Điền chậm rãi đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú Vân Lạc Phong, lạnh giọng nói: "Duyệt nhi nói không sai, ngươi cần phải đền mạng cho người của Thiên Võ Các! Dù người của Thiên Võ Các không đối phó được với ngươi, nhưng ta thì lại có thể!"



Vân Lạc Phong nghe vậy thì mỉm cười tươi tắn vô cùng mà nói: "ta nghe nói ở trong thành Hoàng Tuyền này, một khi hai phương thế lực xảy ra xung đột tranh chấp gì đó thì người của thế lực khác không được phép nhúng tay vào. Không biết lão già như ông dùng lý do gì mà đòi đối phó ta?"



"Không sai, hai thế lực một khi nổi lên tranh chấp, những người khác không được nhúng tay vào! Tuy nhiên, Đường Duyệt lại là đồ đệ của ta, cho nên, chuyện này ta không thể không quản!"


Tuy nhiên, lúc này bọn họ lại nghe được Vân Lạc Phong dám bò lên cả giường của Trầm gia chủ, việc này kêu họ làm sao mà không phẫn nộ cho được?



"Đúng là một tiện nhân không biết xấu hổ! Trầm gia chủ là một người hoàn mỹ như vậy, há có thể để cho ả ta vấy bẩn!"



"Đúng vậy, chỉ cần bị ả chạm tay vào thôi là cũng đủ thấy ghê tởm rồi, Trầm gia chủ làm sao mà để cho ả ta mê hoặc được!"



"Trầm gia chủ là của ta, nữ nhân nào dám chạm vào ngài ấy đều đáng chết!"



Tai Mộ Dung Bắc nghe không sót một âm thanh trào phúng nào, tâm trạng không khỏi dâng lên sự phẫn nộ, vốn dĩ hắn muốn biện giải cho Vân Lạc Phong, nhưng hắn cũng hiểu, cho dù điều mà hắn nói là sự thật thì cũng e rằng chẳng có người nào tin tưởng.



Vì vậy, hắn đành phải đem tất cả lời muốn nói nuốt ngược trở vào, dùng ánh mắt sắc bén của mình mà quét qua từng người từng người nói xấu Vân Lạc Phong.



"Nếu kẻ nào còn dám nhục mạ bang chủ chúng ta thêm một câu, Bắc Đẩu Bang chúng ta sẽ quyết một trận tử chiến với kẻ đó!"



Lời nói đe dọa của Mộ Dung Bắc hữu lực mà vô cùng cứng rắn, làm cho những người nghe thấy đều không dám to nhỏ nghị luận thêm gì nữa.



Những người đến xem trận chiến ngày hôm nay ở quảng trường, toàn bộ đều là người của các thế lực xếp sau mười hạng đầu trong thành Hoàng Tuyền, còn người của mười thế lực đầu thì đều tránh ở một góc nào đó mà quan sát. Bọn họ tuyệt đối sẽ không chen chút đứng chung cùng một chỗ với những người này.