Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 657 : Kết cục của Y Thành (3)

Ngày đăng: 00:00 30/04/20


Edit: Sahara



"Làm..... Làm sao thế?"



Lâm Nhã Đình thấy ánh mắt mọi người đều nhìn vào mặt của mình, liền theo bản năng mà đưa tay lên sờ một cái, tức thì, tấm mặt nạ da người trên mặt cô ta không cẩn thận bị cô ta kéo xuống.



Sau khi nhìn thấy tấm mặt nạ da người trên tay mình, âm thanh bén nhọn, chói tai của Lâm Nhã Đình lại một lần nữa vang vọng khắp toàn bộ không trung của hội trường Đại Hội Y Sư.



"A!!"



Tại sao lại như vậy?



Vị cường giả kia rõ ràng đã nói với mình rằng chỉ có nước thuốc đặc thù của hắn ta mới có thể gỡ tấm mặt nạ này xuống mà thôi. Vân Lạc Phong kia rốt cuộc đã làm cài gì kia chứ?



Thời khắc này, Lâm Nhã Đình cứ như là bị lột sạch y phục trên người, tất cả mọi khuyết điểm đều bại lộ ra dưới ánh mặt trời.



Hổ Phách thì sợ tới mức hôn mê bất tỉnh, muốn nhân việc này để tránh khỏi sự trách phạt của sư phụ nhà mình.



Đáng tiếc, hắn ta đã nghĩ quá nhiều rồi!




Đột nhiên, Lâm Nhã Đình ngẩng đầu lên, ánh mắt bắn xuyên qua tất cả mọi người, dừng lại trên người Vân Lạc Phong.



"Lâm Nhã Đình! Cái đồ nghịch nữ nhà ngươi!"



Lâm Qua không biết từ khi nào đã vọt tới trước mặt Lâm Nhã Đình, giáng một cái tát thật mạnh lên mặt của cô ta, tức giận quát: "là chính ngươi đã nói có thể nắm chắc sẽ câu dẫn được Quỷ đế, vậy mà vừa rồi lại đem hết tất cả mọi trách nhiệm đổ lên đầu Y Thành của ta, nếu không phải chính miệng ngươi đã nói thế, ta và Hạo nhi làm sao lại tin tưởng chắc chắn như vậy?"



"Ngươi còn dám nói ta?" Lâm Nhã Đình cười lạnh một tiếng, thu hồi lại tầm mắt đang dừng trên người Vân Lạc Phong, lạnh lùng liếc sang Lâm Qua: "nếu không phải do đứa con trai tốt kia của ngươi gây chuyện thị phi khắp nơi, thì sẽ dẫn đến nhiều chuyện như vậy sao? Nếu không có hắn, hiện tại ta vẫn còn là đệ tử kiệt xuất nhất trong Y Sư Hiệp Hội, tiền đồ vô hạn, nhưng cũng bởi vì các ngươi, mà tất cả mọi thứ của ta đều bị hủy đi trong một sớm!"



"Ngươi...." Lâm Qua tức giận chỉ vào mặt của Lâm Nhã Đình: "đừng quên, năm đó nếu như không có ta, thì ngươi đã sớm chết rồi, làm gì còn có được địa vị như ngày hôm nay?"



Lâm Nhã Đình lạnh lùng cười: " ta thà bản thân cứ chết quách đi vào lúc đó, còn tốt hơn là phải chịu đủ mọi nhục nhã như bây giờ!"



Chát!



Lâm Qua lại lần nữa tát một cái vào mặt Lâm Nhã Đình, cái tát lần này ông ta dùng lực rất lớn, cho nên khóe miệng của Lâm Nhã Đình lúc này chảy xuống một vệt máu tươi.



Lâm Nhã Đình giơ tay lên quệt mạnh vết máu bên khóe miệng, rũ mi mắt, đáy mắt hiện lên một đạo tàn nhẫn: "hai cái tát này xem như trả cho ngươi công ơn nuôi dưỡng! Tiếp theo, ngươi cứ thử tát ta thêm một cái nữa thử xem!"



Lâm Qua nghe khiêu khích như vậy thì liền giơ tay lên cao, nhưng lại chợt nhìn thấy sự tàn nhẫn lộ rõ trong đôi mắt của Lâm Nhã Đình, nội tâm không tự chủ được mà run lên, bàn tay cứ thế mà bất động giữa không trung, không cách nào đánh xuống được.



"Vân Lạc Phong!" Lâm Nhã Đình quay sang nhìn Vân Lạc Phong, đôi mắt đẹp chứa đầy hận ý: "ngươi cũng giống như Y Thành, đều là hung thủ hủy hoại cuộc đời của ta!"



"Hủy hoại cuộc đời của ngươi?" Vân Lạc Phong hỏi ngược lại câu này rồi thì dừng lại một chút, sau đó mới nói: "là tự ngươi chuốc lấy!"