Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 773 : Như thế nào là cướp? (3)

Ngày đăng: 00:01 30/04/20


Edit: Sahara



"Hộ vệ trưởng!"



Mấy tên hộ vệ của Mộc gia vội vàng nhìn về phía tên nam nhân cầm đầu, trên mặt còn mang theo một mạc khẩn trương.



Nam nhân cầm đầu hít một hơi thật sâu rồi lạnh giọng nói: "cởi y phục!"



Nói xong lời này, hắn ta đã tự mình cởi y phục trên người ra trước. Những người khác thấy hắn ta như vậy thì cũng không dám nói gì thêm.



Cũng may Vân Lạc Phong vẫn còn chút tính người, rộng lòng từ bi mà để lại cho bọn chúng chiếc quần cọc để che thân, không bắt bọn chúng hoàn toàn xích lõa giữa ban ngày ban mặt.



Nhưng cho dù là như vậy thì đám người của Mộc gia vẫn cảm thấy tôn nghiêm của bản thân bị tổn hại nặng nề, bọn họ hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, từ nay về sau, người của Mộc gia sẽ trở thành trò cười trong Tần Thành này như thế nào.



Bị người ta đánh cướp thì cũng thôi đi! Cư nhiên lại bị cướp đến mức chỉ còn lại mỗi cái quần cọc! Những kẻ đã từng bị Mộc gia ức hiếp làm sao bỏ qua cơ hội tốt để cười nhạo Mộc gia như thế này?



"Cô nương, lần này cô thật sự đã rước họa vào người rồi!" người bán hàng rong hảo tâm nhắc nhở Vân Lạc Phong lúc nãy thấy cô quay lại thì khẽ thở dài một tiếng: "thực lực của Mộc gia này rất mạnh! Có những hai Tôn Linh Giả trấn giữ. Lần này cô nương trêu chọc bọn chúng như vậy, e là chúng nhất định sẽ không bỏ qua cho cô nương đâu!"



Đối với hảo ý của người bán hàng rong kia, Vân Lạc Phong mỉm cười rất lễ độ: "ta là người trời sinh không hề sợ phiền phức! Nhưng dù sao cũng đa tạ lão ông đã nhắc nhở!"


Hỏa Hỏa gắt gao nắm chặt hai nắm tay nhỏ: "hình như, hình như... Ta tìm được người ta muốn tìm rồi! Nhưng mà bây giờ lại không thấy người đâu nữa!"



"Trước giờ ngươi luôn không biết người mình muốn tìm là ai, tại sao bây giờ lại có thể chắc chắn đó là người mà ngươi muốn tìm?"



"Cảm giác!" Hỏa Hỏa ngước mặt lên, hai mắt là một mảnh thập phần kiên định: "ta cảm giác được, đó chính là người mà ta muốn tìm!"



Diệp Hi Mạch không hỏi gì thêm, chỉ nâng tay lên, vỗ vỗ lên đầu nhỏ của Hỏa Hỏa: "nếu ngươi đã xác định chính là người đó, thì dù phải lật ngược toàn bộ Tần Thành này, ta cũng sẽ giúp ngươi tìm vị cô nương lúc nãy ra cho ngươi!"



Hai mắt Hỏa Hỏa tỏa ra từng tia sáng sáng ngời, cô bé dùng sức gật đầu thật mạnh: "ừm!"



Bất luận chân trời góc biển, Hỏa Hỏa này cũng nhất định tìm lại được người!



_____



Trong khách điếm.



Vân Lạc Phong vừa mới bước chân vào phòng, tự rót cho mình một chén trà, nhấp lấy một ngụm, rồi lập tức dùng linh hồn truyền âm nói chuyện với Tiểu Mạch.



"Chủ nhân! Vừa rồi ở trong chợ đêm, ta cảm nhận được một cổ hơi thở rất là quen thuộc!"



"Có biết là ai không?"



Vân Lạc Phong rũ mi xuống, hỏi.



"Không quen biết!" giọng nói của Tiểu Mạch có chút mê mang: "nhưng mà ta cảm giác được, hơi thở của người kia là cùng một loại với Y Học Thần Điển, có lẽ người đó có quan hệ gì đó với Thần Điển cũng không chừng!"