Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 795 : Tiết Nhu Nhi âm hiểm (7)
Ngày đăng: 00:01 30/04/20
Edit: Sahara
Vân Lạc Phong mỉm cười: "dược liệu mà ta cần, sợ là có dọn sạch cửa hàng này cũng không đủ đâu!"
"Hả?...." Diệp Hi Mạch hơi sửng sốt một chút: "vậy rốt cuộc là muội cần bao nhiêu dược liệu?"
"Vân Lạc Phong liếc nhìn Diệp Hi Mạch, nói rất nhẹ nhàng: "dược liệu năm trăm năm trở lên, càng nhiều càng tốt!"
Dược liệu năm trăm năm trở lên? Còn càng nhiều càng tốt?
Diệp Hi Mạch trừng lớn hai mắt, từ đầu đến chân chỉ có một biểu tình duy nhất chính là kinh ngạc: "muội tử, yêu cầu này của muội xác thật là rất khó! Cửa hàng này của ta tổng cộng chỉ có mười cây dược liệu năm trăm năm, ba cây dược liệu một ngàn năm mà thôi! Nhưng muội lại nói là cần càng nhiều càng tốt, ta cũng không biết là rốt cuộc muội cần bao nhiêu.... "
Ngón tay Vân Lạc Phong nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn, trong mắt lóe lên từng tia sáng sáng ngời: "trong tay ta có Trúc Cơ Linh Dược và Tụ Linh Dược, hai loại này không biết có thể đổi được bao nhiêu dược liệu?"
Trúc Cơ Linh Dược và Tụ Linh Dược?
Diệp Hi Mạch và Tần lão đều đồng loạt ngây người ra đó, chỉ bằng tên của hai loại thuốc này, bọn họ cũng có thể đoán ra được công hiệu của nó.
"Nếu hai thứ này còn chưa đủ, chỗ ta còn có một ít linh thảo, số linh thảo này có thể hồi phục thương thế, có thể giúp cho người bệnh trong một thời gian ngắn hồi phục vết thương."
"Nếu hai thứ này còn chưa đủ, chỗ ta còn có một ít linh thảo, số linh thảo này có thể hồi phục thương thế, có thể giúp cho người bệnh trong một thời gian ngắn hồi phục vết thương."
Có một câu nói, chính là phú quý hiểm trung cầu!
Vân Lạc Phong một lúc tiết lộ trong tay mình có ba loại dược phẩm quý giá, không thể nghi ngờ chính là một hành động mạo hiểm! Nhưng cũng chỉ có biện pháp này, mới có thể tìm được nhiều dược liệu mà cô cần một cách nhanh nhất.
Dùng một góc thảo dược bình thường gieo trồng thành linh thảo, sau đó lại lấy linh thảo đổi lấy dược liệu năm trăm năm, rồi lại đem dược liệu năm trăm năm kia gieo trồng xuống dược điền ở trong không gian thần điển.
Như vậy, cô có thể trong thời gian ngắn nhất mà đem thực lực của Tầm Kim Thử nhất tộc tăng lên.
Thực lực của Tầm Kim Thử một khi được tăng cường, thì sẽ là trợ lực mạnh nhất của Vân Lạc Phong cô!
Tần lão ngăn chặn nội tâm đang miên man mông lung của mình, hít sâu một hơi, hỏi: "cô nương, không biết cô cần những dược liệu gì?"
"Năm cây dược liệu năm trăm năm có thể đổi lấy một trong ba loại dược phẩm ta vừa kể! Nếu là dược liệu một ngàn năm, vậy thì có thể đổi lấy hai dược phẩm!"
"Được!" Tần lão lập tức ứng tiếng đồng ý: "cô nương, cô để mấy lọ linh dịch và linh thảo trong cửa hàng của ta, ta sẽ thay cô tiến hành đổi mua với khách nhân bên ngoài, đồng thời, đối với thân phận của cô nương cũng sẽ tiến hành bảo mật!"
Những thứ mà Vân Lạc Phong nói, cái nào truyền ra ngoài cũng sẽ gây ra một trận chấn động không nhỏ, cho nên Tần lão mới thêm vào một câu cuối cùng như thế!
Mà cho dù Tần lão không nói thì Vân Lạc Phong cũng sẽ đưa ra yêu cầu này!
"Chỉ là, không biết ta có thể hỏi cô nương một vấn đề hay không? Không biết những dược phẩm này... Cô nương từ nơi nào mà có được?"
Vân Lạc Phong nhìn Tần lão đang đứng trước mặt, hơi hơi mỉm cười: "những thứ này từ đâu có được xin thứ lỗi ta không tiện nói! Ta chỉ có thể tiết lộ ta là chân chạy vặt cho người khác mà thôi! Người đó không tiện ra mặt, cho nên mọi chuyện đều ủy thác cho ta!"
Những lời này đều xuất phát từ tâm tư cẩn thận của Vân Lạc Phong.
Cô không mấy yên tâm với lão già Tần lão trước mặt, vì vậy mới dọn ra một nhân vật hư cấu làm lá chắn.
Như thế, dù có ai muốn giết người cướp của, cũng phải ước lượng xem sau lưng cô có thật là có một vị cường giả như vậy hay không?
Quả nhiên, sau khi nghe Vân Lạc Phong nói như thế, Tần lão liền tin ngay đó là thật!
"Thì ra là thế, lão hủ thật sự mong mỏi có duyên được gặp vị cường giả kia một lần trong đời. Một người có thể phối ra được Trúc Cơ Linh Dược và Tụ Linh Dược quả thật là kỳ tài! Chỉ tiếc, bằng vào địa vị của lão hủ, e là chưa đủ tư cách để gặp được vị cường giả ấy!"
"Nước thuốc và linh thảo ta xin để lại đây, nếu dược phẩm bán ra thành công, thì cứ đưa dược liệu thu được đến Diệp trạch giúp ta! Trong khoảng thời gian này, ta sẽ lưu lại nơi đó!"
Dứt lời, Vân Lạc Phong liền lấy từ nhẫn không gian của mình ra một đống lọ sứ, còn có vài cây linh thảo tươi tốt tràn đầy sức sống.