Quỷ Vương Hay Là Dâm Đế?
Chương 7 : Băng Bờm Ngựa
Ngày đăng: 01:25 27/06/20
Sau khi làm tình với Cổ Cẩm Linh xong, Lý Tiểu Thiên cõng Hoàng Minh Bảo vẫn còn đang bất tỉnh rời khỏi khu chung cư. Đi ra tới bãi đậu xe thì Hoàng Minh Bảo tỉnh lại.
"Ơ? Đây là đâu? Và tôi là ai?" Hoàng Minh Bảo ngơ ngác nhìn xung quanh hỏi.
"Hửm? Ông bị đánh nên giờ lú lẫn luôn rồi hả? Ông còn nhận ra tôi không vậy?".
"Tiểu Thiên? Ông làm gì ở đây? Ai đánh tôi.........mà sao ông lại cõng tôi vậy? Xấu hổ quá, ông bỏ tôi xuống đi" Nghe Hoàng Minh Bảo nói, Lý Tiểu Thiên liền bỏ hắn xuống không cõng nữa.
Xem ra, tên này bị Cổ Cẩm Linh đá cho mất trí nhớ luôn rồi, cũng tốt.......xin lỗi người anh em, rất tiếc ta không thể chia sẻ con hàng ngon này với chú được.
"Nè, hiện tại thì ông còn nhớ được gì?" Lý Tiểu Thiên hỏi để xem thử, lúc này trong đầu hắn đã nghĩ ra một câu chuyện để lấp vào ký ức của Hoàng Minh Bảo.
"Tôi chỉ nhớ được, là tôi đang đi tới công viên mà chúng ta gặp nhau đấy để.........để làm gì ấy nhỉ?" Hoàng Minh Bảo cố gắng nhớ lại nói.
"Tôi cũng không biết, lúc tôi đi dạo ngang qua cái công viên đó thì nhìn thấy ông đang bị mấy tên giang hồ vây quanh, có một tên dùng chiêu [Vô Ảnh Cước] cắn lén ông nên ông bị hắn đá bay rất xa, đầu của ông có lẽ là đập trúng cái gì đó nên mất ký ức lúc đó, nhìn xem đầu của ông vẫn còn đang chảy máu này" Lý Tiểu Thiên kể chuyện y như thật.
"Đúng vậy! Tôi vẫn còn nhớ là mình bị ai đá ở sau lưng, ông nhắc tôi mới nhớ, bây giờ đầu của tôi đau vl ông ạ..........ơ, ông băng bó lại cho tôi sao?" Hoàng Minh Bảo lấy tay sờ lên đầu thì phát hiện là đã được băng bó nên hỏi.
"Ùm, tôi định đưa ông vô bệnh viện, nhưng lúc đó tụi giang hồ lượt ghê quá, tôi phải chạy tới đây rồi mới băng bó tạm thời cho ông thôi" Lý Tiểu Thiên chém gió ngọt không tì vết.
"Mẹ nó chứ! Tôi mà biết chúng là ai thì chết với tôi!" Hoàng Minh Bảo vậy mà cũng tin lời Lý Tiểu Thiên nói, hắn nắm chặt tay lại tức giận nói.
"Ùm, chúng ta về thôi, chạy nhiều làm tôi đói bụng quá à" chạy cái gì? Lý Tiểu Thiên là do chỵch gái nên mới thấy đói bụng đây mà.
"Đúng lúc tôi cũng thấy đói bụng, ông muốn ăn gì để tôi đãi" Hoàng Minh Bảo sờ sờ bụng của hắn rồi nói.
Ơ hơ, công nhận tên này tốt bụng ghê.
Hai tên dâm tặc cưỡi con hàng SH màu đen, đi lảo đảo vài vòng trong thành phố T, cuối cùng thì họ dừng lại ở 1 cái nhà hàng trông cũng được. Bước vào trong nhà hàng, hiện tại là giờ ăn trưa nên nhà hàng có rất nhiều khách, rất may là còn 1 bàn trống.
Lý Tiểu Thiên cùng Hoàng Minh Bảo nhanh chóng tiến tới cái bàn còn trống đó, hai người liền ngồi xuống ghế thì bỗng có thêm hai người nữa cũng ngồi xuống theo. Ở trong nhà hàng này, bàn ăn là hình tròn với 6 chỗ ngồi.
Lúc này, hai thiếu niên cùng với hai người lạ cùng nhau ngồi chung 1 bàn, mặt đối mặt, 8 mắt nhìn nhau không rời.
"Hình như hai cô là........" Hoàng Minh Bảo nhận ra được hai người này, nhưng hắn vẫn chưa nhớ ra tên của họ.
"Thì ra là Minh Bảo công tử, hân hạnh" người lên tiếng là một cái thiếu nữ tuổi tác ngang bằng với Lý Tiểu Thiên, với một mái tóc dài màu lam nhạt, khuôn mặt xinh đẹp, nước da trắng, mặc một chiếc áo khoác chụp mũ màu đen cùng với một chiếc váy ngắn kẻ caro đỏ đen, để lộ đôi chân thon dài cùng với đôi giày trắng, cô tên Trương Gia Mẫn là một cái tiểu thư nhà giàu.
"Không ngờ, ngươi vậy mà cũng tới cái nhà hàng nhỏ này" một cái thiếu nữ lên tiếng nữa, có cùng màu tóc với Trương Gia Mẫn nhưng ngắn hơn, có cùng khuôn mặt, cho đến quần áo và đôi giày, cô tên Trương Hồng Liên là em gái song sinh với Trương Gia Mẫn.
"Ồ thì ra là hai người các cô" Hoàng Minh Bảo đã nhớ ra nên nói, thật ra Hoàng gia với Trương gia chỉ là quen biết với nhau đôi chút, không có thân thiết gì mấy.
"Vậy mời ngươi cùng với tên này đứng dậy, để tỷ muội ta còn dùng bữa nữa" Trương Hồng Liên lên tiếng xua đuổi.
"Ê, cô nói gì tôi nghe không hiểu?" Hoàng Minh Bảo ngạc nhiên hỏi.
"Ta bảo hai ngươi cút đi, để tỷ muội ta còn dùng bữa mà ngươi không nghe rõ hả?" Trương Hồng Liên đứng dậy nói.
"Nà ní! Hai cô mới là người nên rời đi thì đúng hơn, cái bàn này là tụi tôi ngồi xuống trước mà" Hoàng Minh Bảo giằn giọng nói.
"Mặc kệ các ngươi có ngồi xuống trước đi nữa thì mời đi dùm cho, bổn cô nương không thích ngồi ăn cùng với mấy tên hôi nách như các ngươi à" Trương Hồng Liên tiếp tục xua đuổi nói.
Hoàng Minh Bảo cùng với Trương Hồng Liên không ai chịu nhường ai, họ tiếp tục đấu võ mồm, mặc kệ hai người còn lại đã gọi món ăn lên và đang dùng bữa.
"Nè, muội muội ngồi xuống ăn đi, để nó nguội thì phí lắm à" Trương Gia Mẫn nói trong khi đã ăn xong hai tô mì lớn.
"Nè, ông không ăn thì tôi ăn luôn phần của ông luôn đấy" Lý Tiểu Thiên đã xơi xong 4 phần cơm chiên dương châu, hắn lên tiếng.
Hai người này.........từ khi nào mà?.
Hoàng Minh Bảo cùng với Trương Hồng Liên, vì cái bụng đang đánh trống, họ bắt đầu ăn uống cho no trước rồi tính sau, cả 4 người cùng nhau nhập tiệc, họ liên tục gọi món, các đầu bếp chịu khổ không biết bao giờ mới được nghỉ tay nữa.
"Dừng lại đó!" 4 người, hai nam hai nữ đang ăn uống ngon lành thì ở đâu có một giọng nam nhân vang lên, khiến cho họ phải dừng việc ăn uống không có hồi kết lại rồi đưa mắt nhìn cái nam nhân đó.
"Các ngươi ăn uống kinh bỏ mẹ ra, làm ta ăn không ngon được, bọn người các ngươi mau biến đi cho khuất mắt ta" cái nam nhân là một đàn ông trung niên, với mái tóc chất kiểu bờm ngựa, khuôn mặt có một vết sẹo cắt ngang sóng mũi, xỏ khuyên tai các kiểu, mặt một bộ đồ chất chơi của dân chơi, hắn tên Giang Lục là một tên đại ca của 1 băng nhóm xã hội đen.
"Bọn tôi ăn uống, làm phiền đến chú à?" người lên tiếng hỏi là Lý Tiểu Thiên.
"Đúng rồi đấy, mày làm phiền đại ca tụi teo ăn đấy, thằng cờ hó này" bỗng ở đâu chui ra thêm một cái nam nhân khoảng 27-28 tuổi, với mái tóc y hệt Giang Lục, khuôn mặt như xác chết có một vết sẹo ngắn bên mắt trái, thân hình hơi gầy, mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen cùng với quần dài sành điệu (lỗ không), hắn tên Đào U Cửu là đàn em trung thành bậc nhất của Giang Lục, hắn áp sát mặt của mình lại gần khuôn mặt của Lý Tiểu Thiên rồi nói.
Bốp!.
Vâng, khi Đào U Cửu vừa nói xong thì ăn nguyên 1 cú đấm vào mặt từ Lý Tiểu Thiên, cú đấm khá mạnh khiến hắn bay dính vào vách tường luôn.
Định mệnh nhà nó! Tự nhiên đưa nguyên cái bản mặt Zombie sát lại, xém chút nữa là mình ói luôn thức ăn ra ngoài mất rồi.
"Con mịa mè, mè dám đánh đàn em của tao à! Anh em xông lên, làm thịt thằng này cho tao!" Giang Lục giận dữ nói.
Rất nhanh 6 tên đàn em có mặt, Giang Lục lùi về phía sau để cho đàn em của hắn xử lý. Cả 6 tên giang hồ tay không tất sắt lao vào Lý Tiểu Thiên, còn hắn thì chỉ cần thi triển 1 kỹ năng đó là [Quỷ Bộ] liền di chuyển rất nhanh mà mắt người thường sẽ không theo kịp, chỉ nghe thấy tiếng "Bốp Bốp Bốp.....Bốp" mà không Lý Tiểu Thiên đâu cả.
Chưa tới 1 phút sau, thì Lý Tiểu Thiên mới lộ diện, hắn hiện giờ đang đứng ở giữa 6 tên giang hồ mà bọn chúng cũng lạ, chỉ đứng im bất động, 1 giây sau thì ngã nằm bẹp xuống bất tỉnh nhân sự luôn.
Quách đờ heo? Gặp phải cao thủ đang giả heo ăn thịt hổ rồi.
"Còn làm phiền đến chú nữa không?" Lý Tiểu Thiên nhìn Giang Lục rồi hỏi.
"Không phiền, hết phiền rồi, các cô cậu cứ tự nhiên đi, bàn của cậu chút nữa cứ tính cho ta à" Giang Lục xanh mặt nói.
"Vậy cảm ơn ông chú rồi" Lý Tiểu Thiên chấp tay đa tạ nói.
"Không có gì, đây là danh thiếp của ta, sau này cậu có chuyện gì cứ việc đến tìm ta à" Giang Lục ranh trí đưa danh thiếp của hắn cho Lý Tiểu Thiên rồi nói, đối với hắn việc quen biết với một tên đánh nhau giỏi rất có lợi cho công việc của hắn.
"Ồ, cảm ơn, sau này có việc cần nhất định sẽ tới tìm ông chú" Lý Tiểu Thiên cất tấm danh thiếp vào người rồi quay trở lại bàn ăn của hắn.
"Ồ, thiệt không ngờ là ông đánh nhau giỏi như thế" Hoàng Minh Bảo ngạc nhiên nói.
"Ùm, bình thường thôi" Lý Tiểu Thiên khiêm tốn nói.
"Hứ, chỉ tại chúng chậm chạp quá, nên ngươi may mắn mới hạ được họ thôi" Trương Hồng Liên bĩu môi nói.
"Tỷ tỷ, muội ăn xong rồi, chúng ta đi thôi, chứ ngồi ở đây hôi mùi lông nách quá à" Trương Hồng Liên kéo tay Trương Gia Mẫn rồi nói.
"Cô nói ai vậy?" Hoàng Minh Bảo đứng dậy hỏi.
"Ta nói ai thì kệ ta, ngươi bon chen vô làm gì? Bộ ngươi cũng hôi lông nách hả?" Trương Hồng Liên nói.
"Được rồi, hai người có muốn tới công viên nước Galaxy cùng với bọn ta không?" Trương Gia Mẫn đứng dậy hỏi.
"Tỷ tỷ? Sao tỷ lại rủ hai tên bốc mùi này?" Trương Hồng Liên tỏ ra khó chịu hỏi.
"Muội khà quá, lại gần đây để ta nói cho muội nghe" Trương Hồng Liên nghe lời, cô tiến lại gần rồi Trương Gia Mẫn ghé sát vào tai cô nói gì đó, nghe xong thì hai mắt của cô liền sáng lên.
"Ùm, để hai tên này đi cùng cho vui vậy" Trương Hồng Liên nói.
"Ý của hai cậu sao? Có muốn đi chơi với chúng tôi không?" Trương Gia Mẫn hỏi.
Lý Tiểu Thiên cùng Hoàng Minh Bảo quay đầu nhìn nhau một cái rồi gật đầu đồng ý, được đi chơi chung với người đẹp ai lại chả muốn. Thế là 4 người hai nam, hai nữ cùng nhau rời khỏi nhà hàng leo lên hai chiếc xe máy hướng công viên nước Galaxy mà tới.
"Ơ? Đây là đâu? Và tôi là ai?" Hoàng Minh Bảo ngơ ngác nhìn xung quanh hỏi.
"Hửm? Ông bị đánh nên giờ lú lẫn luôn rồi hả? Ông còn nhận ra tôi không vậy?".
"Tiểu Thiên? Ông làm gì ở đây? Ai đánh tôi.........mà sao ông lại cõng tôi vậy? Xấu hổ quá, ông bỏ tôi xuống đi" Nghe Hoàng Minh Bảo nói, Lý Tiểu Thiên liền bỏ hắn xuống không cõng nữa.
Xem ra, tên này bị Cổ Cẩm Linh đá cho mất trí nhớ luôn rồi, cũng tốt.......xin lỗi người anh em, rất tiếc ta không thể chia sẻ con hàng ngon này với chú được.
"Nè, hiện tại thì ông còn nhớ được gì?" Lý Tiểu Thiên hỏi để xem thử, lúc này trong đầu hắn đã nghĩ ra một câu chuyện để lấp vào ký ức của Hoàng Minh Bảo.
"Tôi chỉ nhớ được, là tôi đang đi tới công viên mà chúng ta gặp nhau đấy để.........để làm gì ấy nhỉ?" Hoàng Minh Bảo cố gắng nhớ lại nói.
"Tôi cũng không biết, lúc tôi đi dạo ngang qua cái công viên đó thì nhìn thấy ông đang bị mấy tên giang hồ vây quanh, có một tên dùng chiêu [Vô Ảnh Cước] cắn lén ông nên ông bị hắn đá bay rất xa, đầu của ông có lẽ là đập trúng cái gì đó nên mất ký ức lúc đó, nhìn xem đầu của ông vẫn còn đang chảy máu này" Lý Tiểu Thiên kể chuyện y như thật.
"Đúng vậy! Tôi vẫn còn nhớ là mình bị ai đá ở sau lưng, ông nhắc tôi mới nhớ, bây giờ đầu của tôi đau vl ông ạ..........ơ, ông băng bó lại cho tôi sao?" Hoàng Minh Bảo lấy tay sờ lên đầu thì phát hiện là đã được băng bó nên hỏi.
"Ùm, tôi định đưa ông vô bệnh viện, nhưng lúc đó tụi giang hồ lượt ghê quá, tôi phải chạy tới đây rồi mới băng bó tạm thời cho ông thôi" Lý Tiểu Thiên chém gió ngọt không tì vết.
"Mẹ nó chứ! Tôi mà biết chúng là ai thì chết với tôi!" Hoàng Minh Bảo vậy mà cũng tin lời Lý Tiểu Thiên nói, hắn nắm chặt tay lại tức giận nói.
"Ùm, chúng ta về thôi, chạy nhiều làm tôi đói bụng quá à" chạy cái gì? Lý Tiểu Thiên là do chỵch gái nên mới thấy đói bụng đây mà.
"Đúng lúc tôi cũng thấy đói bụng, ông muốn ăn gì để tôi đãi" Hoàng Minh Bảo sờ sờ bụng của hắn rồi nói.
Ơ hơ, công nhận tên này tốt bụng ghê.
Hai tên dâm tặc cưỡi con hàng SH màu đen, đi lảo đảo vài vòng trong thành phố T, cuối cùng thì họ dừng lại ở 1 cái nhà hàng trông cũng được. Bước vào trong nhà hàng, hiện tại là giờ ăn trưa nên nhà hàng có rất nhiều khách, rất may là còn 1 bàn trống.
Lý Tiểu Thiên cùng Hoàng Minh Bảo nhanh chóng tiến tới cái bàn còn trống đó, hai người liền ngồi xuống ghế thì bỗng có thêm hai người nữa cũng ngồi xuống theo. Ở trong nhà hàng này, bàn ăn là hình tròn với 6 chỗ ngồi.
Lúc này, hai thiếu niên cùng với hai người lạ cùng nhau ngồi chung 1 bàn, mặt đối mặt, 8 mắt nhìn nhau không rời.
"Hình như hai cô là........" Hoàng Minh Bảo nhận ra được hai người này, nhưng hắn vẫn chưa nhớ ra tên của họ.
"Thì ra là Minh Bảo công tử, hân hạnh" người lên tiếng là một cái thiếu nữ tuổi tác ngang bằng với Lý Tiểu Thiên, với một mái tóc dài màu lam nhạt, khuôn mặt xinh đẹp, nước da trắng, mặc một chiếc áo khoác chụp mũ màu đen cùng với một chiếc váy ngắn kẻ caro đỏ đen, để lộ đôi chân thon dài cùng với đôi giày trắng, cô tên Trương Gia Mẫn là một cái tiểu thư nhà giàu.
"Không ngờ, ngươi vậy mà cũng tới cái nhà hàng nhỏ này" một cái thiếu nữ lên tiếng nữa, có cùng màu tóc với Trương Gia Mẫn nhưng ngắn hơn, có cùng khuôn mặt, cho đến quần áo và đôi giày, cô tên Trương Hồng Liên là em gái song sinh với Trương Gia Mẫn.
"Ồ thì ra là hai người các cô" Hoàng Minh Bảo đã nhớ ra nên nói, thật ra Hoàng gia với Trương gia chỉ là quen biết với nhau đôi chút, không có thân thiết gì mấy.
"Vậy mời ngươi cùng với tên này đứng dậy, để tỷ muội ta còn dùng bữa nữa" Trương Hồng Liên lên tiếng xua đuổi.
"Ê, cô nói gì tôi nghe không hiểu?" Hoàng Minh Bảo ngạc nhiên hỏi.
"Ta bảo hai ngươi cút đi, để tỷ muội ta còn dùng bữa mà ngươi không nghe rõ hả?" Trương Hồng Liên đứng dậy nói.
"Nà ní! Hai cô mới là người nên rời đi thì đúng hơn, cái bàn này là tụi tôi ngồi xuống trước mà" Hoàng Minh Bảo giằn giọng nói.
"Mặc kệ các ngươi có ngồi xuống trước đi nữa thì mời đi dùm cho, bổn cô nương không thích ngồi ăn cùng với mấy tên hôi nách như các ngươi à" Trương Hồng Liên tiếp tục xua đuổi nói.
Hoàng Minh Bảo cùng với Trương Hồng Liên không ai chịu nhường ai, họ tiếp tục đấu võ mồm, mặc kệ hai người còn lại đã gọi món ăn lên và đang dùng bữa.
"Nè, muội muội ngồi xuống ăn đi, để nó nguội thì phí lắm à" Trương Gia Mẫn nói trong khi đã ăn xong hai tô mì lớn.
"Nè, ông không ăn thì tôi ăn luôn phần của ông luôn đấy" Lý Tiểu Thiên đã xơi xong 4 phần cơm chiên dương châu, hắn lên tiếng.
Hai người này.........từ khi nào mà?.
Hoàng Minh Bảo cùng với Trương Hồng Liên, vì cái bụng đang đánh trống, họ bắt đầu ăn uống cho no trước rồi tính sau, cả 4 người cùng nhau nhập tiệc, họ liên tục gọi món, các đầu bếp chịu khổ không biết bao giờ mới được nghỉ tay nữa.
"Dừng lại đó!" 4 người, hai nam hai nữ đang ăn uống ngon lành thì ở đâu có một giọng nam nhân vang lên, khiến cho họ phải dừng việc ăn uống không có hồi kết lại rồi đưa mắt nhìn cái nam nhân đó.
"Các ngươi ăn uống kinh bỏ mẹ ra, làm ta ăn không ngon được, bọn người các ngươi mau biến đi cho khuất mắt ta" cái nam nhân là một đàn ông trung niên, với mái tóc chất kiểu bờm ngựa, khuôn mặt có một vết sẹo cắt ngang sóng mũi, xỏ khuyên tai các kiểu, mặt một bộ đồ chất chơi của dân chơi, hắn tên Giang Lục là một tên đại ca của 1 băng nhóm xã hội đen.
"Bọn tôi ăn uống, làm phiền đến chú à?" người lên tiếng hỏi là Lý Tiểu Thiên.
"Đúng rồi đấy, mày làm phiền đại ca tụi teo ăn đấy, thằng cờ hó này" bỗng ở đâu chui ra thêm một cái nam nhân khoảng 27-28 tuổi, với mái tóc y hệt Giang Lục, khuôn mặt như xác chết có một vết sẹo ngắn bên mắt trái, thân hình hơi gầy, mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen cùng với quần dài sành điệu (lỗ không), hắn tên Đào U Cửu là đàn em trung thành bậc nhất của Giang Lục, hắn áp sát mặt của mình lại gần khuôn mặt của Lý Tiểu Thiên rồi nói.
Bốp!.
Vâng, khi Đào U Cửu vừa nói xong thì ăn nguyên 1 cú đấm vào mặt từ Lý Tiểu Thiên, cú đấm khá mạnh khiến hắn bay dính vào vách tường luôn.
Định mệnh nhà nó! Tự nhiên đưa nguyên cái bản mặt Zombie sát lại, xém chút nữa là mình ói luôn thức ăn ra ngoài mất rồi.
"Con mịa mè, mè dám đánh đàn em của tao à! Anh em xông lên, làm thịt thằng này cho tao!" Giang Lục giận dữ nói.
Rất nhanh 6 tên đàn em có mặt, Giang Lục lùi về phía sau để cho đàn em của hắn xử lý. Cả 6 tên giang hồ tay không tất sắt lao vào Lý Tiểu Thiên, còn hắn thì chỉ cần thi triển 1 kỹ năng đó là [Quỷ Bộ] liền di chuyển rất nhanh mà mắt người thường sẽ không theo kịp, chỉ nghe thấy tiếng "Bốp Bốp Bốp.....Bốp" mà không Lý Tiểu Thiên đâu cả.
Chưa tới 1 phút sau, thì Lý Tiểu Thiên mới lộ diện, hắn hiện giờ đang đứng ở giữa 6 tên giang hồ mà bọn chúng cũng lạ, chỉ đứng im bất động, 1 giây sau thì ngã nằm bẹp xuống bất tỉnh nhân sự luôn.
Quách đờ heo? Gặp phải cao thủ đang giả heo ăn thịt hổ rồi.
"Còn làm phiền đến chú nữa không?" Lý Tiểu Thiên nhìn Giang Lục rồi hỏi.
"Không phiền, hết phiền rồi, các cô cậu cứ tự nhiên đi, bàn của cậu chút nữa cứ tính cho ta à" Giang Lục xanh mặt nói.
"Vậy cảm ơn ông chú rồi" Lý Tiểu Thiên chấp tay đa tạ nói.
"Không có gì, đây là danh thiếp của ta, sau này cậu có chuyện gì cứ việc đến tìm ta à" Giang Lục ranh trí đưa danh thiếp của hắn cho Lý Tiểu Thiên rồi nói, đối với hắn việc quen biết với một tên đánh nhau giỏi rất có lợi cho công việc của hắn.
"Ồ, cảm ơn, sau này có việc cần nhất định sẽ tới tìm ông chú" Lý Tiểu Thiên cất tấm danh thiếp vào người rồi quay trở lại bàn ăn của hắn.
"Ồ, thiệt không ngờ là ông đánh nhau giỏi như thế" Hoàng Minh Bảo ngạc nhiên nói.
"Ùm, bình thường thôi" Lý Tiểu Thiên khiêm tốn nói.
"Hứ, chỉ tại chúng chậm chạp quá, nên ngươi may mắn mới hạ được họ thôi" Trương Hồng Liên bĩu môi nói.
"Tỷ tỷ, muội ăn xong rồi, chúng ta đi thôi, chứ ngồi ở đây hôi mùi lông nách quá à" Trương Hồng Liên kéo tay Trương Gia Mẫn rồi nói.
"Cô nói ai vậy?" Hoàng Minh Bảo đứng dậy hỏi.
"Ta nói ai thì kệ ta, ngươi bon chen vô làm gì? Bộ ngươi cũng hôi lông nách hả?" Trương Hồng Liên nói.
"Được rồi, hai người có muốn tới công viên nước Galaxy cùng với bọn ta không?" Trương Gia Mẫn đứng dậy hỏi.
"Tỷ tỷ? Sao tỷ lại rủ hai tên bốc mùi này?" Trương Hồng Liên tỏ ra khó chịu hỏi.
"Muội khà quá, lại gần đây để ta nói cho muội nghe" Trương Hồng Liên nghe lời, cô tiến lại gần rồi Trương Gia Mẫn ghé sát vào tai cô nói gì đó, nghe xong thì hai mắt của cô liền sáng lên.
"Ùm, để hai tên này đi cùng cho vui vậy" Trương Hồng Liên nói.
"Ý của hai cậu sao? Có muốn đi chơi với chúng tôi không?" Trương Gia Mẫn hỏi.
Lý Tiểu Thiên cùng Hoàng Minh Bảo quay đầu nhìn nhau một cái rồi gật đầu đồng ý, được đi chơi chung với người đẹp ai lại chả muốn. Thế là 4 người hai nam, hai nữ cùng nhau rời khỏi nhà hàng leo lên hai chiếc xe máy hướng công viên nước Galaxy mà tới.