Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 101 : Ta là cha của con

Ngày đăng: 00:34 20/04/20


Hạ Vân Tích trực tiếp chọn đấu với Mộ Dung Thất Thất, khiến những người kia đều kinh ngạc suýt chút nữa kêu lên.



Hôm nay, Nam Lân vương Phượng Thương mang theo Trấn Quốc Công chúa đi ra ngoài du ngoạn, tất cả mọi người tưởng sẽ được thấy dung nhan mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, tiếc rằng, Phượng Thương đem Mộ Dung Thất Thất bảo vệ vô cùng tốt, bọn họ trực tiếp từ cửa sau đến, vào nhã gian, rồi không lộ diện nữa.



Hôm nay, nữ tử nhu nhược nũng nịu trên võ đài trước mắt này cư nhiên lại thách đấu với Trấn Quốc Công chúa Mộ Dung Thất Thất, điều này khiến Bạch Vân Cư lập tức bùng nổ.



Trấn Quốc công chúa là ai a, đó là nữ nhi bảo bối lưu lạc bên ngoài nhiều năm của Phượng Tà đại tướng quân cùng Minh Nguyệt công chúa, hôm nay tuy được tìm trở về, nhưng còn chưa từng lộ diện trước công chúng, Mộ Dung Thất Thất trong lòng dân chúng hoàn toàn chính là nữ tử thần bí.



Hiện tại, Hạ Vân Tích chọn Mộ Dung Thất Thất, không biết vị Trấn Quốc Công chúa khuynh quốc khuynh thành trong truyền thuyết này có ứng chiến hay không.



Dân chúng trong Bạch Vân Cư đều chờ mong Mộ Dung Thất Thất đáp ứng, trên lầu, trên mặt Mộ Dung Thất Thất không chút biểu cảm, như cũ lười biếng dựa vào ngực Phượng Thương, mắt phượng xinh đẹp híp lại, giống như 1 con mèo nhỏ ngủ lười.



Đợi một hồi lâu, trên lầu vẫn không có động tĩnh, Hạ Vân Tích có chút khẩn trương. Chẳng lẽ, Mộ Dung Thất Thất không dám cùng nàng lên võ đài? Vậy nàng làm sao bây giờ? Như đứa ngốc đứng ở chỗ này sao?



“Trấn Quốc công chúa, tiểu nữ tử muốn cùng người luận bàn một chút! Không biết Trấn Quốc công chúa có nể mặt tiểu nữ tử một chút hay không?”



Tiếng nói mềm mại của Hạ Vân Tích vọng lên trên lầu, Mộ Dung Thất Thất mắt phượng mở ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười mị hoặc.



“Ha ha, ngươi là ai? Có mặt mũi gì? Bản cung dựa vào cái gì phải nể mặt ngươi?”



Giọng nói Mộ Dung Thất Thất ung dung khoan khoái, từ trên lầu truyền xuống. Tiếng nói lộ ra một cỗ uy nghiêm khiến người khác không thể bỏ qua, nhưng lại không tổn hại chút nào đến nét thanh lệ cùng ngọt ngào trong giọng nói của nàng. Chỉ nghe riêng giọng nói này, liền làm cho mọi người cảm thấy như đang trong ngày hè chói chang đột nhiên nhảy vào trong nước biển nhẹ nhàng khoan khoái. Cũng làm cho người xem cuộc vui càng thêm hiếu kỳ, muốn diện kiến chân dung Mộ Dung Thất Thất.



Quả nhiên, đây đúng là tính cách của nàng! Mộ Dung Thất Thất cự tuyệt Hạ Vân Tích, khiến Minh Nguyệt Thịnh cười khẽ lắc đầu, chỉ sợ là nàng đã sớm biết thân phận Hạ Vân Tích rồi, lại còn cố ý nói như vậy. Chỉ là, Hạ Vân Tích này cũng quá mức ngu dốt, lại đi chọn Mộ Dung Thất Thất, chuyện này rốt cuộc làm sao giải quyết đây? Minh Nguyệt Thịnh trong lòng đã có suy tính.



Nghe xong lời nói của Mộ Dung Thất Thất, Hạ Vân Tích tái mặt, nàng không nghĩ tới Mộ Dung Thất Thất có thể không để cho nàng mặt mũi như vậy, rõ ràng là đang trực tiếp nhục nhã nàng.



Công chúa —— chứng kiến bộ dạng của Hạ Vân Tích, Hồng Diệp âm thầm đổ mồ hôi thay công chúa.



Hạ Vân Tích từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho tới bây giờ chưa từng gặp trở ngại, cũng chưa từng thất bại, lần này nàng đối với Phượng Thương là tình không đổi, nhưng vừa lên đến đã bị Mộ Dung Thất Thất quăng sắc mặt, cái này công chúa sao có thể chịu đựng đây!



Hồng Diệp vốn cho là Hạ Vân Tích sẽ biết khó mà lui, không nghĩ tới nàng vẫn bảo trì mặt cười yếu ớt, như trước đứng trên lôi đài.



“Trấn Quốc công chúa, theo quy củ của Bạch Vân Cư, nếu bị khiêu chiến, thì phải tiếp nhận, nếu không liền coi là nhận thua…”



Hạ Vân Tích lấy lui làm tiến, muốn bức Mộ Dung Thất Thất hiện thân, khi nàng vừa dứt lời, Mộ Dung Thất Thất liền buông 1 câu xuống, “Quy củ Bạch Vân cư quản không được bản cung, ngươi cũng biết bản cung là Trấn Quốc Công chúa, hai chữ trấn quốc, sao có thể bị quy củ Bạch Vân cư trói buộc!”



Trong gian phòng trang nhã, Hoàn Nhan Khang đối với Mộ Dung Thất Thất bật ngón tay cái.


Hôm nay có chút hơi lỗ mãng rồi, mới để Mộ Dung Thất Thất có cơ hồi chê cười nhược điểm của nàng. Chờ đến cung yến, trước quốc quân cùng đại thần, Mộ Dung Thất Thất nếu lại “lùi bước trốn tránh”, thì chính là kẻ hèn nhát!



Khúc mắc nội tâm được tháo bỏ, Hạ Vân Tích lại tràn đầy lòng tin. Bất kể thế nào, nàng hôm nay lộ mặt, Phượng Thương khẳng định đã thấy nàng. Chờ tới cung yến nàng sẽ hảo hảo phát huy, như vậy Phượng Thương nhất định sẽ thích.



“Hồng Diệp, Phượng Thất Thất khi chưa thành Trấn Quốc công chúa, chỉ là phế vật, làm sao hôm nay nghe nàng nói chuyện, cùng phế vật không giống a! Ngươi nói, cung yến có nhiều người như vậy, nàng có thể cự tuyệt ta như hôm nay hay không?”



“Công chúa, nàng ta chỉ là công phu ngoài miệng lợi hại, mặt khác, nhất định là so kém ngài! Tại cung yến, ngài nếu nói muốn tỷ thí, nàng ta chắc sẽ không thể cự tuyệt. Lừa gạt dân chúng, nàng còn làm được, nhưng muốn tại trước mặt văn võ bá quan cùng hoàng thượng lại không thèm để ý như hôm nay, thì nàng chính là kẻ bỏ đi!”



Lời Hồng Diệp nói, giống như thuốc an thần, khiến tâm tình Hạ Vân Tích thật tốt. Phượng Thất Thất, ngươi chờ xem! Vị trí Nam Lân vương phi, ta định chắc rồi! Mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, ta cũng sẽ là chị dâu của ngươi!



Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất trở lại Vương phủ, hai người vừa mới tiến vào Thính Tùng lâu, liền phát hiện khác thường, hai người liếc nhau, giả bộ như không có việc gì, một người đi tới bàn, một người tới bên giường, cùng 1 lúc, hai người đồng thời xoay người.



Hoa mai tiêu trong tay Phượng Thương cùng tơ vàng trong tay Mộ Dung Thất Thất đồng loạt ra tay, trực tiếp xông lên nóc phòng.



“Loảng xoảng——” một tiếng vang lên, hoa mai tiêu bị đánh rơi, một người áo đen xuất hiện ở trước mặt bọn họ.



“Ngươi là ai?” tơ vàng của Mộ Dung Thất Thất quấn quanh cổ đối phương, giống như chỉ cần dụng một phần lực, đầu đối phương sẽ bị tơ vàng của nàng cắt đứt.



Phượng Tà nhìn khuôn mặt Mộ Dung Thất Thất, càng xem càng cảm thấy yêu thích, mặc dù mạng của mình bây giờ còn đang trong tay nàng, nhưng nàng là khuê nữ thân sinh a! Vừa rồi Phượng Thương dùng hoa mai tiêu hấp dẫn chú ý của hắn, giúp Mộ Dung Thất Thất đắc thủ, hai người này phối hợp thật sự là thiên y vô phùng!



“Nói! Ngươi là ai? Đến đây làm cái gì?”



Thấy Hắc y nhân che mặt không nói lời nào, tơ vàng trong tay Mộ Dung Thất Thất kéo căng, đối phương nếu như là địch nhân, nàng cũng không ngại lấy tánh mạng đối phương.



“Thất Thất…” giọng nói của Phượng Tà, có chút thê lương, hắn giơ tay lên, chậm rãi gỡ xuống cái khăn đen trên mặt.



“Ngươi không phải, đại sư trấn yêu tháp sao?” Nhìn thấy dung mạo của đối phương, Mộ Dung Thất Thất cả kinh, “Ngươi không phải viên tịch rồi sao?”



Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, Phượng Thương cũng nghĩ thế, người này chính là người đưa ngũ sắc mai cho Mộ Dung Thất Thất. Chỉ là hắn vì sao lại có bộ dáng này, vì sao xuất hiện ở Thính Tùng lầu? Phượng Thương cẩn thận đánh giá Hắc y nhân trước mắt, muốn từ dung mạo hắn nhìn ra một tia đầu mối.



Tuy giật mình, nhưng tơ vàng trong tay Mộ Dung Thất Thất còn chưa tính thu hồi. Người này là địch hay là bạn, nàng còn chưa biết, cho nên không thể lơ là.



Ý nghĩ của Mộ Dung Thất Thất, Phượng Tà rất tán thưởng. Xác thực, hiện tại không biết rõ ràng thân phận chân thật của địch nhân, cẩn trọng là là vô cùng trọng yếu. Năm đó hắn chính là quá mức chủ quan, mới bị huynh đệ tốt của mình ở sau lưng đâm hắn một đao, khiến hắn cửa nát nhà tan, lang bạc kỳ hồ nhiều năm như vậy.



“Ta là Phượng Tà, là phụ thân của con.”



Một câu của Phượng Tà, giống như sét đánh giữa trời quang, đem Mộ Dung Thất Thất nổ loạn chóng mặt một hồi. Phượng Tà không phải đã chết sao? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện? Người này rốt cuộc là thật là giả?