Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 38 : Tuyệt Sắc phường

Ngày đăng: 00:33 20/04/20


“Sự tình hôm nay không được phép truyền ra ngoài, rõ chưa?” Tuy rằng

Long Trạch Cảnh Thiên quay lưng về phía Thái y, nhưng mà lão Thái y có

thể cảm nhận rõ ràng Tĩnh vương đang kiềm chế tức giận trên người, vội

vàng nói hai tiếng “Không dám”, liền lui xuống lập tức.



“Người

đâu!” Long Trạch Cảnh Thiên kêu hai tiếng, hai hắc y nhân xuất hiện

trước mặt hắn,“Đem Mộ Dung Tâm Liên tới đây cho bổn vương!”



Lúc này, Mộ Dung Tâm Liên đang lo lắng chờ đợi kết quả. Tác dụng của dược

lẽ ra đã phát tác a! Theo lẽ thường, bọn thị vệ của Long Trạch Cảnh

Thiên nhất định sẽ tìm đến nàng vì nàng là nữ nhân duy nhất trong vương

phủ này, nhưng vì sao đợi đã lâu như vậy còn chưa có động tĩnh gì hết!



Mộ Dung Tâm Liên nghĩ đến nhập thần, ngay cả hai người xuất hiện phía

sau đều không chú ý tới. La một tiếng muộn màng, Mộ Dung Tâm Liên xụi lơ ở trong lòng Hắc y nhân.



Lý trí của Lục Dã hiện tại đã bị

thiêu đốt hết, Long Trạch Cảnh Thiên cùng Lục Nguyên hợp sức, đem Lục Dã đỡ lên trên giường, nhìn Mộ Dung Tâm Liên đang nằm trên đó, Lục Nguyên

chấn động,“Vương gia, này……”



“Đều là do tiện nhân này làm ! Để cho nàng chịu!”



Long Trạch Cảnh Thiên ngăn Lục Nguyên lại, kéo màn giường xuống, mặc kệ Mộ Dung Tâm Liên thống khổ thét chói tai ở bên trong, biểu tình của

Long Trạch Cảnh Thiên vẫn như trước không chút thay đổi. Mà Lục Dã sau

khi biết việc Mộ Dung Tâm Liên làm, ấn tượng đối với nàng cũng trực tiếp bay đi hết, thật trơ trẽn.



Một đêm, Mộ Dung Tâm Liên bị ép

buộc gần như nửa chết nửa sống, bị Long Trạch Cảnh Thiên sai người đánh

vứt trở về. Khi Mộ Dung Tâm Liên tỉnh lại, trên người cảm thấy vừa đau

đớn vừa khổ sở, cùng với dấu xanh tím này , làm cho trong lòng nàng có

chút vui mừng hả hê.



Có phải Long Trạch Cảnh Thiên đã tới?

Người đêm qua có phải là hắn hay không? Kia, nàng có thể hoài thai được

không? Mộ Dung Tâm Liên vuốt bụng, tuy rằng thân thể có chút đau , nhưng trong tâm có chút cao hứng, ít nhất nàng đã đạt được mục đích.



Nghe người ta bẩm báo lại tình huống của Mộ Dung Tâm Liên, khóe miệng Long Trạch Cảnh Thiên lộ ra một nụ cười trào phúng.



“Vương gia, ngài không ban canh tránh thai sao –” Lục Nguyên vốn có

chút lo lắng, nếu Mộ Dung Tâm Liên mang thai, vậy sẽ có ảnh hưởng không

tốt đến danh dự của Vương gia.
Hoàng quý phi tôn sùng nó, mới đưa danh khí của Tuyệt Sắc phường tới một độ cao không thể với tới.



“Công tử, cửa hàng của chúng ta tới

tháng giữa chín mới khai trương!” chưởng quầy Tuyệt Sắc phường ở Tây

Lương thành, Phương Đồng có một đôi mắt xanh lục dài, hai khóe mắt nhếch lên, nhìn qua đã thấy hắn là một kẻ khôn khéo, tài giỏi, còn có chút

điểm giả dối gian xảo.



Nhìn thấy Phượng Thương một thân bạch y, đội mũ che, Phương Đồng nhiệt tình sai người dáng trà,“Ngài có thể vào

nhìn xem trước, nếu có món nào nhìn vừa mắt, hôm nay có thể đặt tiền cọc trước.”



“Tốt.” Phượng Thương mở miệng, Phương Đồng sửng sốt,

đi sau tươi cười như hoa cúc,“Ngài cứ tự nhiên, có gì cần thì trực tiếp

kêu người bán hàng, bọn họ sẽ hết sức giúp ngài giải đáp.”



“Người bán hàng?” Từ này quả thực mới mẻ……



Phượng Thương đánh giá bên trong cửa hàng, không thể không nói, Tuyệt

Sắc phường là một cửa hàng phi thường không giống với thông thường,

không nói tới quần áo xinh đẹp hoa lệ này, chỉ riêng những người mẫu đủ

kiểu làm từ gỗ đứng trưng bày, khiến cho mọi người trong lòng phải bội

phục ý nghĩ của Quang Hoa công tử.



Quần áo để một chỗ, như chết đi, nhưng mặc ở trên người mẫu, liền sống. Còn có “Người bán hàng” mặt

đầy tươi cười này, phục sức trên người bọn họ cũng phi thường tinh xảo,

mặc dù quần áo giống nhau, nhưng trên cổ áo tay áo có chút khác biệt rất nhỏ đủ để người ta phân biệt bọn họ với nhau.



Phương Đồng vội

vàng trở về hậu viện, đẩy cửa lớn ra, đi vào giữa, khi nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất đang ở bên trong, Phương Đồng cung kính gối quỳ hướng nàng

hành lễ.



“Đứng lên!” Mộ Dung Thất Thất nhàn nhã nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, Tô Mi cùng Tố Nguyệt đứng ở một bên.



“Tiểu thư, vị khách quý ở trên gian hàng, tựa hồ là cô gia tương lai.”



Phương Đồng thật cẩn thận nhìn Mộ Dung Thất Thất, hắn được người đời

phong cho danh hiệu Ma Vực đệ nhất nhĩ lực*, phàm là âm thanh hắn từng

nghe qua liền không bao giờ quên nữa. Hồi trước, Phương Đồng từng gặp

qua Phượng Thương ở Bắc Chu, cho nên vừa rồi chỉ nghe Phượng Thương mở

miệng một lần, nói một từ “tốt”, Phương Đồng liền nhận ra thân phận của

hắn. (*TC: cái này là ta phong cho hay…^^)