Quỷ
Chương 6 :
Ngày đăng: 20:39 21/04/20
Trong đại trạch của Nhâm gia.
―Tức chết ta rồi!‖ Cố Lan tức đến đập lên bàn gỗ vang vang.
―Như thế nào rồi, đại tiểu thư, cô lại đang phát cái gì thế.‖ Nhâm Thiên đang ngồi ở bàn lớn làm việc, bị cô ta làm nhiễu đến không tĩnh tâm được, buông công văn xuống, nhìn xem Cố đại tiểu thư tức đến bốc khói, nếu không tìm ra nguyên nhân, chỉ sợ công việc của hắn cũng không thể tiếp tục được.
―Còn không phải là cái việc của mấy cái nhà cũ kia sao, bọn công nhân chết tiệt thế nhưng lại từ chức tập thể, nói gì mà địa phương ấy có quỷ, không dám đi lại, thực không hiểu chỉ số IQ của mấy người này là bao
nhiêu nữa, còn tin vào có quỷ! Thiên biểu ca, anh cũng biết đấy, đây là công tác đầu tiên của em từ lúc vào công ty, nếu làm hỏng, em chẳng phải là mất mặt sao.‖
―Bọn công nhân không chịu làm việc, vậy thì cũng không có biện pháp, dù sao công trình kia cũng không gấp, trước cứ đợi đã, qua một thời gian chờ việc kia lắng xuống lại tìm một đội khác đến phá đi.‖
―Không được, như thế thì không biết phải chờ đến năm nào tháng nào, em vừa mới kế nhiệm, đương nhiên là muốn có thành tích, bằng không thủ hạ của em làm sao có thể phục, anh cũng biết đó, chỉ vì việc này mà bọn chúng ở sau lưng cười nhạo em là vô năng.‖
―Em mẫn cảm rồi, xảy ra loại chuyện này đâu có ai muốn, mọi người hẳn đều biết không phải là trách nhiệm của em. Hoàn hảo, lần này không có ai thương vong.‖
―Tuy là như thế, nhưng… chuyện này rất tổn hại đến uy tín của em, em muốn quay lại đó nhìn xem, nếu thực sự có quỷ thì em cũng có thể mở rộng tầm mắt.‖
―Uy uy, em cũng đừng làm xằng bậy.‖
―Yên tâm đi, Thiên biểu ca, em sẽ không xằng bậy.‖ Nói xong, Cố Lan vội vàng rời khỏi văn phòng của Nhâm Thiên.
Nhâm Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, đối với biểu muội này không có cách. Hy vọng biểu muội không xảy ra chuyện gì.
Bị cô quấy nhiễu như vậy, hắn cũng không có tâm tình làm việc nữa, từ tháng ba năm nay, bà nội bắt đầu cho hắn tham gia việc buôn bán kinh doanh của tập đoàn, tập đoàn vẫn là do bà nội tự mình chống đỡ, nhưng dù sao tuổi bà nội cũng đã cao, có điểm lực bất tòng tâm, làm cháu như hắn đương nhiên phải giúp bà nội giảm bớt gánh nặng.
Ai! Hiện tại trừ bỏ học tập còn phải công tác, mỗi ngày đều bận rộn khiến hắn hôn mê đầu óc, thật hoài niệm những ngày khờ dại lãng mạn trước đây.
Nghĩ đến trước đây, khiến hắn không thể không nhớ đến một người, một người mà hắn phi thường phi thường muốn gặp – Lê Phong.
Ba ngày trước hắn từng đến bách hóa Quảng Dương trực thuộc tập đoàn để thị sát nghiệp vụ, ở nơi đó hắn gặp được người hắn muốn gặp, Lê Phong mất tích hai năm nay nhưng chưa bao giờ hắn ngừng tìm kiếm, nhưng vẫn là bặt vô âm tín, phảng phất như nó đã biến mất khỏi cuộc sống này, khi ngày đó nó đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn cơ hồ nghĩ mình đang nằm mơ, chỉ tiếc là mộng đẹp không dài, nó lại giống như hai năm trước đây mà biến mất trước mặt hắn. Tuy rằng mộng đẹp ngắn ngủi nhưng ít ra hắn biết được một việc, đó là nó còn sống, trừ bỏ tóc thật dài, so với hai năm trước không có gì biến đổi, chỉ cần nó còn sống, hắn liền nhất định có thể tìm được, nhất định!
Nói đến Cố đại tiểu thư rời khỏi Nhâm gia, một mình lái xe đến khu lâu cũ được mệnh danh là có quỷ. Nơi này tất cả đều là những khu lâu có ít nhiều lịch sử, hơn ba mươi tòa nhà cao thấp bất đồng.
Cố Lan từ nhỏ lớn lên ở Mỹ, lại học kiến trúc, cho nên cô không mê tín như những người trong nước, càng không thể tha thứ để những tòa lâu này tiếp tục tồn tại.
Cô đem xe đỗ ở đường cái, bởi vì khoảng cách giữa các tòa nhà quá nhỏ nên xe căn bản là không vào được. Xuống xe đi vào ngõ nhỏ ẩm ướt, xem xét tường lâu hai bên ngõ, cảm giác trên tường xuất hiện những vết rạn rất nghiêm trọng, trong khi đó không ít kết cấu đã có vấn đề, Cố Lan càng nhìn càng cảm thấy nơi này kỳ lại, những căn phòng đó vì sao đến bây giờ vẫn có thể sừng sững không đổ, loại kiến trúc giống như gió thổi cũng có thể đổ này lại có thể bình yên vượt qua mùa hè đầy bão… chính là…
hiện tại… chẳng lẽ trên đời này thực sự có quỷ… không! Loại sai trái phản khoa học này căn bản không đáng tin. Cố Lan ngẩng đầu hung hăng nói với khu lâu cũ: ―Trên đời này căn bản không có ma quỷ! Cho dù thực sự có quỷ, bản tiểu thư cũng không sợ! Có bản lĩnh thì liền ra đây, đối mặt
cùng bản tiểu thư… Không dám đúng không! Các ngươi toàn bộ là một lũ nhát gan!‖
Lê Phong nghe người khác nói chuyện, luôn chỉ chọn nghe cái gì mình hiểu, còn cái gì không hiểu thì coi như không nghe thấy, bởi vậy mấy câu có khí phách này nó chỉ nghe được mỗi câu ngu xuẩn kia. Nó lập tức đi ra kháng nghị nghiêm chỉnh, ―Ta mới không có ngu, ta chỉ là không đủ thông minh thôi.‖
Quỷ lập tức đứng ra bảo vệ nó: ―Nói người ngu xuẩn mới chính là kẻ ngu xuẩn.‖ Nói với Lê Phong: ―ngươi so với kẻ tự cho là thông minh kia thì thông minh hơn nhiều.‖
Nghe được Quỷ khen mình thông minh, Lê Phong cả người lâng lâng, ngửa đầu ưỡn ngực rất kiêu ngạo.
Trời của ta ạ, hai người này có phải là từ sao hỏa rơi xuống không vậy, ngu ngốc!
Cố Lan lắc đầu ai than, tú tài găp binh có lý cũng không nói được.
―Đinh đinh đong…chiếc đồng hồ cổ xưa trên tường phát ra tiếng chuông nặng nề, kim đồng hồ chỉ hướng mười hai, Quỷ nói với Lê Phong đang ghé vào người y: ―Đã khuya rồi, nhanh đi đánh răng rửa mặt rồi ngủ thôi.‖
―Nga,‖ Lê Phong xuống giường, cầm chiếc cốc tiểu hùng chuyên dụng, chiếc bàn chải tiểu hùng cùng kem đánh răng chạy vào trong phòng tắm. ―Nhanh lên, đợi ta kiểm tra,‖
Trong phòng lập tức chỉ còn Quỷ cùng Cố Lan, thần sắc Quỷ đột nhiên thay đổi, ánh mắt nhu hòa trong chốc lát trở nên sắc bén vô cùng, ánh mắt sáng rọi dừng lại ở trên người Cố Lan, ―Bà tám! Còn chưa cút! Như thế nào muốn chết ở nhà ta sao!‖
―Này, ta cảnh cáo ngươi không được gọi ta là bà tám, hơn nữa nơi này chính là sản nghiệp của nhà ta, ta có quyền ở lại chỗ này.‖
―Hừ! Được! Ta liền xem cô có thể ở lại đến khi nao, có bản lĩnh thì đừng đi.‖
Cố Lan giận dữ, trời sinh tính cô cao ngạo, sao chịu được bị người khác xem thường như vậy: ―Không nhìn thấy ngươi chết thì ta không đi!‖ Nói xong còn ngồi xếp bằng tại chỗ, cố ý cùng Quỷ đối nghịch.
Quỷ tức đến thổi râu trừng mắt, ước gì được lột da của cô ta ngay tại chỗ. Lê Phong rửa ráy xong, dụi dụi đôi mắt buồn ngủ, thong thả bước về giường, ―Bảo Bảo, ta muốn ngủ.‖
―Lại đây.‖ Đem chăn đơn ra, đem Lê Phong mệt mỏi rã rời vào ổ chăn, ―Ngủ đi.‖
Lê Phong dùng ánh mắt đã mị thành một đường như vậy ngồi ở trên giường mà nhìn Cố Lan cách đó không xa.
―Mặc kệ cô ta, ngủ!‖ Quỷ mêm nhẹ chuyển đầu Lê Phong. Lê Phong đứng dậy trừng mắt, đảo mắt liền đi theo chu công chơi cờ.
―Cô thật sự là không đi phải không?‖
―Không đi!‖ Cố Lan quyết tâm, chịu khổ là việc nhỏ, mất tự tôn mới là chuyện lớn, tự tôn cao ngất của cô không cho phép cô cúi đầu trước kẻ địch.
―Rất có chí khí.‖ Quỷ ngoài cười nhưng trong không cười nói: ―Ta liền hào phóng mà đem chỗ cao quý nhất trong nhà là sàn nhà mà tặng cho cô ngủ, sàn nhà của ta là từ mộc liễu thượng đẳng chế thành, đông ấm hạ mát, dùng để làm quan tài thích hợp nhất, cô an ngủ đi.‖
―Tách.‖ Quỷ dùng tay tắt đèn, bốn phía nhất thời tối sầm xuống.
Thân ở trong bóng đêm, Cố Lan phát hiện hành vi nóng vội nhất thời của mình lại đưa mình đến thảm cảnh này, không khỏi có điểm hối hận, nếu hiện tại chạy lấy ngươi, nhất định sẽ bị ác nam chê cười, cô không thể mất mặt như thế.
Vừa xem qua phim kinh dị, dư âm của bộ phim bây giờ mới phát ra, tuy nói rằng cô không tin có quỷ thân, nhưng tình cảnh này, khó tránh khỏi làm cho cô sợ hãi. Ôm lấy con miêu đang nằm ở góc tường, cùng cảm giác sợ hãi đến nửa đem mới mơ màng ngủ