Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 173 : Lệnh Hòa Phồn hay Lĩnh Hạp Phạn?

Ngày đăng: 01:13 22/04/20


Chiếc máy bay thật lớn chở các hành khách đáp xuống sân bay phía nam.



Đám người Phạm Hồng Vũ đến chính là Giang Khẩu, nhưng bên trong sân bay Giang Khẩu, phỏng chừng còn phải đợi nhiều năm nữa mới có thể chính thức thông tàu, thuyền. Nhất định phải đi xe từ thành phố Nam Phương tỉnh Lĩnh Nam.



Triệu Ca, Hạ Ngôn, Đóa Đóa vẫn là lần đầu ngồi máy ban, hưng phấn vô cùng. Mọi người kéo hành lý, vui vẻ bước ra đại sảnh đợi.



- Hồng Vũ!



Rất xa, một gã thanh niên ăn mặc vô cùng tân tiến đang giơ tay lên vẫy.



Đúng là Lý Xuân Vũ, biệt danh Lý Tầm Hoan.



- Tầm Hoan!



Phạm Hồng Vũ bước nhanh đến phía trước, Lý Xuân Vũ lập tức ôm hắn một cái.



- Đến đây, Tầm Hoan, giới thiệu cho anh một chút.



Phạm Hồng Vũ lập tức giới thiệu Hạ Ngôn, Triệu Ca và Đóa Đóa cho Lý Xuân Vũ biết.



- Haha, đây chính là Hạ Ngôn? Bảo Hưng đã nói với tôi rất nhiều về cậu.



Lý Xuân Vũ là một người thích kết giao bằng hữu, cũng ôm Hạ Ngôn một cái.



Nhìn thấy Triệu Ca, Lý Xuân Vũ cũng hơi ngẩn ngơ một chút. Đây quả thật là một cô gái xinh đẹp! Kế tiếp liền hướng Phạm Hồng Vũ nháy mắt. Tiểu Phạm, thật đúng là có ánh mắt. Bên người toàn là nhất đẳng mỹ nữ.



Về phần Cao Khiết có phải là bạn gái của Phạm Hồng Vũ hay không, Lý Xuân Vũ cũng không quan tâm. Tóm lại y đã cho rằng là vậy thì nhất định là vậy.



- Đi, chúng ta đi ăn cơm trước. Sau khi ăn xong thì sẽ đi Giang Khẩu.



Chào xong, Lý Xuân Vũ lớn tiếng nói.



Một chiếc xe Audi màu đen đang lặng yên đậu ngoài cửa đại sảnh sân bay, treo giấy phép của thành phố Nam Phương. Phạm Hồng Vũ hai mắt lập tức híp lại một chút.



Lúc này, công ty đại chúng nước Đức vừa mới bắt đầu hợp tác với ngành sản xuất ô tô trong nước. Xe Audi chưa sản xuất được trong nước, chiếc xe này trăm phần trăm là xe nhập khẩu. Quả nhiên không hổ là tỉnh Lĩnh Nam, hoàn toàn có thể thấy được xe sang trọng nhập khẩu. Ở nội địa, xe Audi không phải là có một không hai, nhưng tuyệt đối là rất hiếm thấy.



Lý Xuân Vũ cười nói:
- Hah, rất giỏi. Còn trẻ như vậy mà đã là Phó chủ tịch thị trấn, tương lai là tiền đồ vô lượng đấy.



Lý Xuân Vũ là thế gia tử ở thủ đô, mặc dù bản thân không có tính toán phát triển trong thể chế, nhưng đối với nội tình thể chế lại hiểu biết thật sự rất thấu triệt. Trong mắt Lý Xuân Vũ, cấp phó phòng thì chẳng tính là cái gì, nhưng Phó chủ tịch thị trấn cơ sở thì quả thật là mạnh mẽ. Cán bộ cơ quan cấp phó phòng hoàn toàn không thể so sánh nổi.



Hạ Ngôn cười nói:



- Trước đó không lâu, Nhị ca bởi vì giải nguy cứu tế, cứu mạng sống của mấy trăm người, lập nên công lao hạng nhất. Nếu không phải tuổi của anh ấy còn quá trẻ, nói không chừng đã trực tiếp trở thành Chủ tịch thị trấn rồi.



- Vậy à? Công lao hạng nhất?Cứu vài trăm người?



Lý Xuân Vũ cảm thấy rất kinh ngạc.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- May mắn thôi mà.



Lý Xuân Vũ vừa lái xe, vừa liếc mắt nhìn hắn gật đầu nói:



- Được, không quan tâm hơn thua, khí độ này rất được. Ông cụ nhà tôi thường xuyên mắng tôi làm việc gì cũng đều thiếu kiên nhẫn. Xem ra sau này phải hướng cậu học tập nhiều hơn.



- Tầm Hoan, anh đây là đánh vào mặt tôi đấy nhé?



- Không, không, tuyệt đối không. Hồng Vũ, tôi tuy rằng không thích làm ở cơ quan, nhưng không nói gạt cậu, chính là không quen với việc bụng dạ hẹp hòi, lục đục với nhau. Ở thủ đô, mấy tên da trâu hò hét tôi thấy không ít, nhưng nói thật, giống như cậu thật đúng là rất ít. Cậu khả năng chính là người mà lớp người già hay nói đấy, là loại người sinh ra để làm chính trị. Ánh mắt nhìn người ấy tôi vẫn phải có.



Lý Xuân Vũ liền giảm bớt tốc độ xe, nói rất nghiêm túc.



Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười lắc đầu, nhưng không hề khiêm tốn.



Cũng không phải là hắn da mặt dày, đối với sự khích lệ của Lý Xuân Vũ là không thể nghi ngờ. Mấu chốt chính là hắn hiểu tính cách của Lý Xuân Vũ. Nếu đã xem anh là bạn, thì tuyệt đối nghiêm túc. Nếu mà cứ khách khí đi khách khí lại với y, nói không chừng sẽ khiến y mất hứng.



Sau hơn hai tiếng lái xe, chiếc xe Audi tiến vào nội thành Giang Khẩu.



Giang Khẩu năm 87, tất nhiên là không thể so sánh với đời sau, nhưng cũng đã có đầy đủ hình thức đại đô thị quốc tế ban đầu. Đường đi rất rộng, xanh hóa rất tốt. Mặc dù nơi nơi đều ầm ầm công trình xây dựng, nhưng thành phố lại rất sạch sẽ, không một chút bụi nào.



Dần dần tới trung tâm thành phố, nhà cao tầng san sát với nhau, hiện ra sự phồn hoa náo nhiệt. [/CHARGE]