Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 176 : Cùng định với cậu rồi!
Ngày đăng: 01:13 22/04/20
- Cám ơn Lệnh tổng đã nhắc nhở!
Phạm Hồng Vũ lại thản nhiên nói một câu rồi im lặng.
Vị Lệnh Hòa Phồn này rất rõ ràng là vô cùng cố chấp, tự cho mình là lợi hại, cùng loại tính cách với Phạm nhị ca. Dù sao Phạm Hồng Vũ cũng không có ý định kết phường đầu cơ cổ phiếu với y.
Lệnh Hòa Phồn giọng điệu cũng lãnh đạm xuống dưới:
- Một khi đã như vậy thì tôi không khuyên nữa. A Mẫn, cô hãy lập tức thông báo cho công ty bên kia, ở sở Giao dịch mở một trương mục mới, rồi thảo ra một bản hợp đồng hợp tác.
Người tên là A Mẫn, tất nhiên là Thang tiểu thư rồi.
- Vâng, Lệnh tổng.
Mắt thấy song phương lời nói không được hòa hõa cho lắm, Lý Xuân Vũ liền nói:
- Thật vất vả cho Lệnh tổng rồi.
- Lý thiếu, đừng nên khách khí. Tất cả mọi người đều là bạn. Nên thế mà.
Lệnh Hòa Phồn cũng đứng dậy, bắt tay với Lý Xuân Vũ, suy nghĩ một chút rồi nói thêm vài câu.
- Lý thiếu, đừng trách tôi lắm miệng. Nếu Lý thiếu cũng muốn tham dự việc kinh doanh này thì tôi khuyên Lý thiếu cần phải thận trọng suy xét. Mua bán cổ phiếu đúng là ngành kinh doanh phiêu lưu, tốt nhất là nên nghe ý kiến của các chuyên gia một chút.
Hạ Ngôn sắc mặt liền thay đổi, ánh mắt nhìn Lệnh Hòa Phồn trở nên không còn khách khí nữa.
Y tuy không hiểu vì sao gọi là giao dịch cổ phiếu, nhưng y lại tín nhiệm Nhị ca vô điều kiện. Lệnh Hòa Phồn cao cao tại thượng này lại nghi ngờ Nhị ca, như vậy là có ý gì chứ? Còn công khai “châm ngòi” mối quan hệ giữa Lý Xuân Vũ và Nhị ca nữa chứ?
Làm người cũng không nói đạo lý rồi.
Lệnh Hòa Phồn không chút để ý.
Y cũng không định kết giao bằng hữu với Hạ Ngôn.
Nếu không phải Lý Xuân Vũ có xuất thân hiển hách, và tập đoàn Lệnh thị muốn ở lại nội địa phát triển nghiệp vụ, muốn tạo quan hệ tốt đẹp với nhà quyền quý ở đây thì Lệnh Hòa Phồn cũng sẽ không coi trọng những người này.
- Nhị ca, Lệnh tổng này cũng quá là tinh tướng.
Vừa về tới phòng Phạm Hồng Vũ, Hạ Ngôn liền hầm hừ nói, cũng không e dè Lý Xuân Vũ đi bên cạnh.
Phạm Hồng Vũ cũng không tức giận, mỉm cười nói:
- Đứng ở góc độ của y mà nói thì là chính xác.
Lý Xuân Vũ lập tức hạ quyết tâm.
- Không nói gạt cậu, lúc này, tôi và Bảo Hưng và một số người bạn khác có chút tiền, không nhiều lắm, chỉ có năm chục ngàn, đều giao hết cho cậu, chúng ta kết hợp làm ăn. Haha, đừng ngại ít, tôi cũng không phải là đại tài chủ như các người. Đừng nhìn chúng tôi là con ông cháu cha, ở thành phố thủ đô có số có má, nhưng chỉ là cái tiếng thôi, chứ ích lợi thì không có bao nhiêu. Trong nhà, ông cụ quản rất nghiêm, đường ngang ngõ tắt không đi được.
Lý Xuân Vũ nói một hơi.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Tầm Hoan, không phải nói đã trước rồi sao? Tiền vốn do tôi bỏ ra, anh chỉ cần giúp tôi tìm quan hệ là được rồi.
Lý Xuân Vũ lập tức trừng mắt, cả giận nói:
- Hồng Vũ, cậu đâu là có ý tứ gì? Đánh vào mặt tôi à? Chúng ta là bạn bè, tôi có thể chiếm tiện nghi của cậu sao? Cậu bảo tôi giúp cậu một việc, tôi liền kiếm ưu đãi từ cậu, vậy còn đếch gì là bằng hữu? Là bọn giang hồ bịp bợm đấy! Lần tới đừng nói như vậy nữa, bằng không tôi cho cậu biết tay.
Bộ dạng tức giận của Lý Xuân Vũ nhất thời khiến mọi người bật cười.
Giống như sợ Phạm Hồng Vũ không nhận năm chục ngàn của y.
- Được, nếu anh đã nói như vậy, tôi đây cũng không khách khí nữa. Tuy nhiên, Tầm Hoan, thời gian chúng ta nên nắm chặt. Nhiều nhất là một tuần, chúng ta nhất định phải thao tác cổ phiếu, bằng không thì không kịp.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười rồi nghiêm túc nói.
Lý Xuân Vũ lập tức nói:
- Điều này không thành vấn đề. Lệnh Hòa Phồn vừa rồi cũng nói, bảo bên kia lập tức mở trương mục, khẳng định là chưa đến một tuần là xong. Tôi ngày mai cũng sẽ dẫn các người đi làm thủ tục, chúng ta đến Hongkong đợi một thời gian. Phỏng chừng một hai ngày nữa thì tất cả thủ tục đều có thể làm được.
Lý thiếu muốn đến Hongkong vài ngày, khẳng định chẳng có việc gì khó.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Ngoại trừ cái này còn có một việc nữa cũng cần nhờ anh đi chứng thực.
- Cậu cứ nói.
- Chính là đổi. Chúng ta hiện tại có ba trăm năm mười ngàn, muốn đổi thành đô la Hongkong. Số tiền này không thể đi bằng đường chính thức, bằng không sẽ có phiền toái. Nếu không muốn chậm trễ thì chúng ta đổi ở chợ đen ra tiền mặt.
- Được, cái này cũng không thành vấn đề, cứ giao cho tôi. Haha, chợ đen một đồng thì có thể chiếm chút tiện nghi đây, so với tỉ suất hối đoái của nhà nước thì thấp hơn một chút.
Lý Xuân Vũ cũng không nói gì, vỗ ngực bồm bộp.
Năng lực của Lý gia ở Lĩnh Nam tuyệt đối không phải trưng cho đẹp. [/CHARGE]