Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 273 : Người thông minh mới có thể lăn lộn quan trường

Ngày đăng: 01:14 22/04/20


Đồng chí lái xe Phạm Hồng Vũ vô cùng làm tròn trách nhiệm, trong khi Cao Khiết ở văn phòng Tống Mân nói chuyện, Phạm Hồng Vũ vẫn ngồi trong xe jeep, nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng lại châm thuốc hút.



Cũng may vị trí hắn dừng xe khá kín, không mấy người đi qua chỗ này, nếu không để người ta phát hiện thì sẽ không được yên tĩnh nữa. Bất kể là ở thành phố hay ở địa khu, đồng chí Phạm Hồng Vũ đều sẽ trở thành “minh tinh”.



Đúng như những gì Phạm Hồng Vũ đoán, lần này thời gian nói chuyện cũng không quá dài, ước chừng mười phút sau Cao Khiết đã quay lại trước cửa khu nhà làm việc số 1, sắc mặt nghêm túc, rồi đi thẳng đến chỗ xe jeep.



Chủ tịch thị trấn Phạm lập tức nhảy xuống xe, ân cần mời Bí thư Cao lên xe, cười nói:



- Xin mời lãnh đạo.



- Thôi đi…



Cao Khiết hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, lên xe, cô ngồi phịch xuống ghế, miệng thở dài.



[CHARGE=3]- Phiền chết đi được.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Cũng không có gì phiền cả, chẳng qua là một đồng chí không chịu cam lòng, muốn điều Bí thư Cao đến phòng thu hút đầu tư để phục vụ cho mình mà thôi. Một đồng chí nào đó cũng quá coi thường độ khó của việc thu hút đầu tư rồi.



Trên xe hơn mười phút đồng hồ, đầu óc Phạm Hồng Vũ cũng không được nhàn rỗi, Tống Mân tìm Cao Khiết nói chuyện gì, cơ bản hắn đều có thể đoán được.



Cao Khiết hừ nói:



- Cậu nói, tôi sẽ làm không tốt việc ở phòng thu hút đầu tư này? Lục Nguyệt làm không tốt, thì không có nghĩa là tôi cũng làm không tốt/



- Anh ta chính là hy vọng chị có thể làm tốt, có được thành tích, thì có thể kéo đồng chí Cao Khiết từ chỗ Phạm Hồng Vũ đi, quả nhiên là thủ đoạn hay, không hổ danh là từ trung ương xuống.



Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói.



Cao Khiết sa sầm mặt mày không lên tiếng.



Trong suy nghĩ của cô, Lục Nguyệt không phải chấp nhất mà là đấu khí, Cao Khiết càng lạnh nhạt với anh ta thì anh ta càng không phục. Bất kể thế nào, đều không chịu thua trước Phạm Hồng Vũ.



Quả thật cũng không nghĩ ra lý do thua Phạm Hồng Vũ.



Luận bằng cấp, chức vụ, xuất thân, trình độ, Phạm Hồng Vũ có điểm nào vượt được Lục Nguyệt? Chỉ có một điểm yếu duy nhất chính là anh ta quen với Cao Khiết sau Phạm Hồng Vũ. Chỉ có một điểm khác biệt như vậy mà Cao Khiết dính với Phạm Hồng Vũ như sam.
Phạm Hồng Vũ hai tay cầm tay lái, quay đầu sang, miệng vểnh lên, trên mặt đầy vẻ xấu xa.



- Tự đi mà phục vụ.



Cao Khiết hừ lạnh một tiếng, rồi quay đầu sang phía cửa xe.



Còn muốn Bí thư châm thuốc cho hắn nữa sao, đúng là nằm mơ ban ngày.



Chủ tịch thị trấn Phạm âm mưu phá sản, đành phải ngượng ngùng cầm lấy bật lửa, tự châm thuốc cho mình.



- Thủ đoạn này của Bí thư Tống, đúng là ghê gớm đấy.



Phạm Hồng Vũ lẩm bẩm.



Tuy rằng tin đồn truyền đi rất sống động, nhưng chỉ cần Tỉnh ủy không chính thức mời Lương Quang Hoa nói chuyện thì việc này chưa thể khẳng định chắc chắn được. Lương Quang Hoa trên tỉnh không phải chỉ có một chút hậu trường, đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết. Lúc này Tống Mân nếu như công nhiên dựa vào Khâu Minh Sơn thì chẳng phải là phản bội lại Lương Quang Hoa sao, nếu Lương Quang Hoa không đi thì Tống Mân sẽ càng thấy khó xử hơn.



Đúng là tiến thoái lưỡng nan.



Lúc này, tỏ ý với Lục Nguyệt thì chính là lựa chọn tốt nhất.



Vừa không đắc tội với Lương Quang Hoa lại có thể dọn cho mình một đường lui rộng rãi. Nói vậy, cho dù là Khâu Minh Sơn trở thành Bí thư Địa ủy thì cũng nhất định muốn lôi kéo Lục Nguyệt.



Ai mà không muốn kết nối với Lục Thành Đống chứ?



Đến lúc đó, Tống Mân đi theo Khâu Minh Sơn cũng không muộn, tin rằng có Lục Nguyệt “quay vần”, Khâu Minh Sơn chắc chắn sẽ không quá tuyệt tình.



Cho nên đồng thời với dự định điều Cao Khiết đi, không hề tiếc chút nào hứa trao cho Phạm Hồng Vũ chức Bí thư đảng ủy thị trấn, đơn giản chỉ là muốn thể hiện ý với Khâu Minh Sơn.



Hình thức Phong Lâm là do Phạm Hồng Vũ sáng lập, lúc này đang ở trong giai đoạn phát triển hoàng kim, để Phạm Hồng Vũ tiếp tục ở lại cầm lái là điều đương nhiên, cho dù là Lương Quang Hoa cũng không dễ mà can thiệp được.



Cẩn thận phân tích, Tống Mân coi như đã vắt hết óc rồi.



Thân trong quan trường, bất luận chức vị cao đến đâu thì cũng không ai có thể vô tư được.



Cho nên người ta mới có câu, chỉ những người thông minh mới có thể lăn lộn được trong chốn quan trường.