Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 275 : Tôi muốn thủ tiêu Lục Nguyệt

Ngày đăng: 01:14 22/04/20


Cao Nhã gọi điện, không thể không trả lời được.



Cao Khiết lập tức cầm máy, gọi về Bắc Kinh.



- Cô.



Điện thoại rất nhanh đã được kết nối.



- Tiểu Khiết, đang đi làm hả?



Cao Nhã vẫn với giọng nói dịu dàng như trước.



- Vâng, cô, cháu đang làm việc, đang bàn với Hồng Vũ chút việc…



Cao Khiết trực tiếp lôi Phạm Hồng Vũ vào, hơn nữa hai từ “Hồng Vũ” được cô nói rất tự nhiên.



[CHARGE=3]Quả nhiên đầu dây bên kia im lặng một chút, cho thấy Cao Nhã hoàn toàn không nghĩ tới Phạm Hồng Vũ đang ở bên cạnh Cao Khiết, một lúc sau mới nói:



- Tiểu Khiết, tiến triển với Lục Nguyệt đến đâu rồi? Sao nghe chị Trương nói, Tết năm nay cháu cũng chưa gọi điện chúc Tết chị ấy là sao?



Cao Nhã không phải là cây đèn cạn dầu, nếu Cao Khiết cố ý “gây chuyện” thì bà cũng nói thẳng, không lòng vòng.



Cao Khiết kinh ngạc nói:



- Cô, cháu và cô Trương mới gặp nhau có một lần, cháu cũng chưa cón số điện thoại của cô ấy.



Cao Nhã hơi mất hứng, trước mặt cô mình như vậy mà Cao Khiết lại giả bộ hồ đồ.



- Tiểu Khiết, rốt cuộc là cháu bị làm sao đấy? Lục Nguyệt thực sự rất ưu tú, ở mặt nào cũng đều xuất sắc cả. Ba của cậu ấy ở phòng Nghiên cứu Chính sách Trung ương, cũng được các đồng chí ở trung ương đánh giá rất tốt.



- Cô, xuất thân, và tài hoa cháu không tiện đánh giá. Tuy nhiên nhân phẩm thì khó mà nói.



- Tiểu Khiết, ý cháu là gì? Lục Nguyệt làm sao mà nhân phẩm không tốt?



Cao Khiết ngẫm nghĩ một chút, quyết định nói thật:



- Cô, cháu không gạt cô, Lục Nguyệt quá sâu xa, cháu hoàn toàn không nhìn thấu anh ta. Ở cùng với anh ta, cháu cảm thấy rất sợ.



Cao Nhã liền nói:



- Cháu căn bản không tiếp xúc với cậu ấy, làm sao cháu biết được? Để hiểu lẫn nhau thì cháu cũng phải cho người ta một cơ hội chứ? Trước đó không lâu Lục Nguyệt có nói với cô, hiện tại cậu ấy được phân công quản lý công tác thu hút đầu tư, công việc này không được lý tưởng cho lắm. Cho nên cậu ấy muốn điều cháu đến hỗ trợ một chút. Hơn nữa còn chuẩn bị cho cháu tranh thủ chức trợ lý Chủ tịch thị xã. Cậu ấy đã nói với cháu chưa?



Hai hàng lông mày của Cao Khiết càng nhíu lại, trong lòng rất khó xử.



Cách giải quyết này của Lục Nguyệt, thực sự đã chọc giận Cao Khiết rồi, chỉ có điều cô đang cố kiềm chế, không muốn tranh cãi với Cao Nhã trên điện thoại mà thôi. Dù sao Cao Khiết vẫn tương đối kính sợ cô của mình.



- Việc này, sao anh ta không nói trực tiếp với cháu? Sao cứ phải lòng vòng như vậy? Cô, nếu chú đối với cô như vậy thì cô có cảm thấy dễ chịu không?




Giọng điệu Cao Khiết trở nên vui vẻ, kèm theo chút nũng nịu.



Tình cảm giữa hai cha con, từ trước đến giờ vẫn rất tốt.



- Tiểu Khiết, công việc mới thế nào rồi.



Không ngờ Cao Hưng Hán lại hỏi như vậy.



Cao Khiết vừa mới khôi phục tại chút tâm trạng thì đã bị phá hỏng rồi, chu miệng nói:



- Ba, sao ba đã biết rồi?...có để cho con thở nữa không?



Câu nói sau cùng này, đương nhiên cô nói nhỏ đi rất nhiều, phỏng chừng đầu dây bên kia Cao Hưng Hán không nghe thấy.



Cao Hưng Hán nói:



- Lục Nguyệt đã nói việc này với ba. Công việc thu hút đầu tư ở chỗ con không dễ triển khai, nên con sang nắm vực dậy công tác này cũng tốt.



Từ Tết âm lịch, Lục Nguyệt quyết định đi “con đường cao tầng”. Hiện tại xem ra hiệu quả tương đối rõ ràng. Cao Hưng Hán và Cao Nhã đều đã chấp nhận Lục Nguyệt rồi.



Nói ra thì đây cũng là hành động bất đắc dĩ của Lục Nguyệt.



Mấu chốt ở chỗ Cao Khiết chẳng hề thay đổi thái độ với anh ta. Người kiêu ngạo như Lục Nguyệt, không có khả năng hết lần này đến lần khác chạy đến chỗ Cao Khiết để nếm mùi thất bại, lòng tự ái của anh ta không cho phép làm như vậy.



Nói cách khác, có phải anh ta thích Cao Khiết thật hay không thì cũng không còn là điều quan trọng nữa.



Liên quan đến lòng tự trọng của đàn ông thì việc gì đều có thể làm được, nếu là vua thời cổ đại thì đủ để bùng nổ một cuộc chiến tranh.



Giữa Phương Văn Phong và Trương Dương đã tồn tại sự tranh đấu này.



Nếu như không có Phạm Hồng Vũ tham gia thì một Trương Dương thẳng thắn, sẽ bị thất bại hoàn toàn trước Phương Văn Phong.



Chỉ tiếc, Lục Nguyệt không phải là Phương Văn Phong, Phạm Hồng Vũ càng không phải là Trương Dương.



- Ba, ai nói con có thể làm tốt việc thu hút đầu tư này? Việc thu hút đầu tư ở đây tất cả đều là Phạm Hồng Vũ đưa về, con cũng không hỗ trợ cái gì. Lục Nguyệt công tư lẫn lộn, toàn lấy công việc làm trò đùa thôi.



Cao Khiết rất bất mãn, thiếu chút nữa thì la lên.



Ở trước mặt Cao Hưng Hán, Cao Khiết được thoải mái hơn nhiều, không phải câu nệ như với Cao Nhã.



- Tiểu Khiết, thái độ này của con rất không đúng.



Cao Hưng Hán trỏe nên nghiêm túc nói:



- Theo như con nói, nếu không có Phạm Hồng Vũ thì công tác thu hút đầu tư ở Ngạn Hoa không làm được hả? Bất kể công việc gì, chỉ cần dụng tâm đi làm thì chẳng có gì không làm được cả. Cái gì cũng đến lúc phải kết thúc, các con không thể hợp tác cả đời được. Chẳng lẽ rời khỏi Phạm Hồng Vũ rồi thì con không biết làm gì nữa sao?