Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 29 : Đã Từng Là Thanh Niên Trí Thức

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


Triệu Ca chân tay nhanh nhẹn, một loáng đã làm xong năm sáu món ăn.



Mọi người gọi thêm chút bia.



Trong bữa ăn, Trương Dương rất hài sảng, nhấp một ngụm bia, quay sang cười nói với Phạm Hồng Vũ:



- Hồng Vũ, không nói dối cậu, lần này nếu như Đảng ủy không điều cậu xuống phân xưởng thì tôi cũng sẽ xin Giám đốc nhà máy để cậu xuống. Cậu đứng ở ban Nhân sự, đúng là lãng phí nhân tài…Trưởng ban Vương, tôi nói thẳng nói thật, ông đừng có để bụng nhé.



Trưởng ban Vương biết rõ tính cách của Trương Dương, nên ông chỉ khẽ mỉm cười lắc đầu.



Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:



- Chủ nhiệm Trương, tôi thật sự không hiểu, sao tôi lại thành nhân tài được cơ chứ?



- Haiz, Hồng Vũ, cậu đừng có khiêm tốn quá mà. Tại sao cậu không thành nhân tài được chứ? Cậu học đại học, lại còn từng công tác ở cơ quan Địa ủy nữa, những điều này, ở nhà máy mấy ai bì kịp cậu. Mọi người thấy tôi nói có đúng không nào? Với biểu hiện của cậu thì có thể dùng một câu thành ngữ đế thể hiện đó là sủng nhục bất kinh, cái này là hơi bị được đấy nhé. Đừng nói đến tuổi cậu, mà ngay cả Trương Dương tôi đã hơn ba mươi tuổi rồi cũng chẳng trấn định được như vậy.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Tôi giả bộ đấy, trong lòng tôi chẳng biết thế nào là tức giận đâu.



Một câu nói khiến mọi người bậy cười ha hả.



Triệu Ca liền liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt có chút khác thường.



Triệu Ca có lẽ không biết cái gì là phong độ thân sĩ, nhưng cô thích cái vẻ này của Phạm Hồng Vũ. Đây có lẽ mới gọi là ý chí nam nhi.



Mới bằng đấy tuổi mà đã có tiền đồ như vậy rồi, mấy năm nữa không biết sẽ có tiền đồ như thế nào.



Gia đình nhà quyền quý bồi dưỡng ra tài năng tuấn kiệt, quả nhiên không tầm thường.



- Hồng Vũ, không nói đùa nữa, nói nghiêm túc với cậu nhé, cậu cứ yên tâm đi, đến phân xưởng làm việc thì cậu vẫn được thoát ly khỏi bộ phận sản xuất như trước, cậu không phải cầm búa cầm kìm gì cả. Tôi không thể phá hỏng nhân tài được, bằng không tôi chính là kẻ khốn khiếp. Haiz, cậu đừng có vội nói chuyện, tôi cũng có điều kiện riêng đấy. Những ngày này tôi vẫn luôn suy nghĩ, có một số quy định trước kia cần phải thay đổi. Nếu không có sự cạnh tranh thì nhà máy này mãi chỉ lạc hậu mà không thể phát triển được.




- Chị Ca Nhi, đây là hai chuyện khác nhau. Kiếm tiền là kiếm tiền mà công tác là công tác. Tôi cũng muốn giúp Trương Dương, cũng là muốn giúp nhà máy. Trương Dương nói đúng, nếu không cải cách thì nhà máy chỉ có đường diệt vong mà thôi, sớm muộn cũng sẽ bị phá sản mà đóng cửa.



Triệu Ca nói:



- Hồng Vũ, nếu Trương Dương là giám đốc nhà máy, cậu giúp anh ấy thì tôi không phản đối. Nhưng anh ấy chỉ là chủ nhiệm phân xưởng, lại bị Phương Văn Phong nóng mắt, mà Phương Văn Phong lại thân với giám đốc Ngô, sau này giám đốc Ngô về hưu, chẳng may Phương Văn Phong lên làm giám đốc nhà máy thì phương pháp của cậu và Trương Dương có tốt thì chắc cũng chẳng được thực hiện. Tính cách của Phương Văn Phong, tôi không nói thì cậu cũng biết rồi mà.



Phương Văn Phong cười nói:



- Chị Ca Nhi, chị nói không sai, đây đúng là vấn đề mấu chốt, nếu như muốn giúp Trương Dương hoàn thành việc cải cách ở nhà máy thì trước tiên phải giúp anh ấy lên chức giám đốc nhà máy đã. Còn về Phương Văn Phong, hắn thích đi đâu thì chúng ta không quản được.



Những lời này nói rất rõ ràng.



Không ngờ một đồng chí mới bị đẩy xuống phân xưởng như Phạm Hồng Vũ lại có năng lực quyết định ai làm giám đốc nhà máy như vậy?



- Vậy phải giúp thế nào?



Triệu Ca giật mình, nhưng cũng tò mò hỏi một câu.



Phạm Hồng Vũ ngẫm nghĩ một chút, nói:



- Chị Ca Nhi, nghe nói Phương Văn Phong, Ninh Hồng, Trương Dương trước kia là thanh niên trí thức cùng xuống nông thôn, việc này chị có biết không?



Triệu Ca lớn tuổi hơn hắn một chút, thời gian ở nhà máy cũng tương đối dài, hơn nữa phụ nữ luôn chú ý quan sát chuyện riêng tư của người khác hơn nam giới, cho nên Phạm Hồng Vũ mới hỏi như vậy.



Triệu Ca nói:



- Việc này, tôi cũng nghe người ta nói thôi. Bọn họ không những là thanh niên trí thức xuống, mà hình như trước kia Ninh Hồng còn thích Trương Dương nữ cơ. Về sau không biết vì sao lại lấy Phương Văn Phong, còn cụ thể hơn nữa thì tôi cũng không rõ. Cho đến bây giờ, giữa Trương Dương và Ninh Hồng vẫn còn chút ý tứ đấy…



Phạm Hồng Vũ gật gật đầu..