Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 303 : Tin tức kinh người

Ngày đăng: 01:14 22/04/20


Cao Hưng Hán có lẽ là không chú ý tới chi tiết này, nhìn Phạm Hồng Vũ hỏi:



- Vì sao Lục Nguyệt lại không đồng ý?



- Vấn đề chế độ sở hữu trước mắt vẫn là một dây tơ hồng. Từ trung ương đến địa phương, rất nhiều cán bộ lãnh đạo, nhất là đồng chí lão thành, đối với thuộc tính của chế độ sở hữu này rất mẫn cảm. Kiên trì đi theo chủ nghĩa xã hội khoa học là nguyên tắc cơ bản nhất.



Phạm Hồng Vũ giải thích, lập tức lời nói xoay chuyển hỏi:



- Chú Cao, chú đối với vấn đề này như thế nào?



Cao Hưng Hán thản nhiên đáp:



- Thủ trưởng tối cao đã nói, hết thảy sự vật mới mẻ, chỉ cần có lợi cho sự phát triển kinh tế thì chúng ta cũng không nên trốn tránh. Pháp luật hiện hành, nếu chế ước sự phát triển của các sự vật mới mẻ thì chúng ta nên sửa đổi lại pháp luật này.



[CHARGE=3]Phạm Hồng Vũ trong lòng giật mình.



Thái độ của Cao Hưng Hán quả thật như thế, không chừng Lục Nguyệt trước đó đã thảo luận với Cao Hưng Hán về chuyện này. Sau khi được Cao Hưng Hán ủng hộ thì Lục Nguyệt mới thay đổi thái độ.



Lục Nguyệt có đường đi trong giới cao tầng, hướng Cao Hưng Hán sớm xin chỉ thị không phải là không có khả năng.



Phạm Hồng Vũ cau mày nói:



- Chú Cao, vấn đề chế độ sở hữu không phải là pháp luật bình thường quy định. Ở phương diện này phiêu lưu thật lớn.



- Cậu biết rõ phiêu lưu thật lớn, vì sao lại còn cổ vũ Cao Khiết chuyển cái địa lôi này?



Cao Hưng Hán nghiêm túc hỏi.



- Chú Cao, cháu nghĩ là chú đã hiểu lầm. Chuyển địa lôi không phải là Tiểu Khiết mà là Thị ủy và UBND thị xã Ngạn Hoa. Nghiêm khắc mà nói, là Lục Nguyệt, Phó chủ tịch thường trực thị xã chủ đạo lần cải cách này. Thị ủy chính thức phát văn kiện xuống.



- Thế thì có gì khác nhau?



- Có!



Phạm Hồng Vũ kiên định gật đầu.



- Hơn nữa khác nhau rất lớn. Trên thực tế, cháu không định cho Tiểu Khiết đề xuất phương án này thì Lục Nguyệt cũng sẽ tự mình đẩy ra. Chỉ có điều thời gian muộn hơn hai tháng mà thôi. Chú Cao, bài văn mà đồng chí Lục Thành Đống đã phát biểu trong tài liệu tham khảo nội bộ ngày đó, chú hẳn là có đọc qua?



Cao Hưng Hán trong mắt hiện lên vẻ mặt khác thường.



Bài văn của Lục Thành Đống Cao Hưng Hán tất nhiên là có đọc qua. Tài liệu tham khảo nội bộ của phòng Nghiên cứu chính sách là nắm giữ động thái quan trọng của cao tầng. Những cán bộ cấp bậc nhất định đều chú ý đến nó.




Phạm Hồng Vũ cung kính nói:



- Chú Cao, chú cảm thấy chuyện lớn như vậy, cháu dám nói gạt chú sao?



Tín hiệu chính trị như vậy, nếu giải mã sai lầm thì sẽ là đại họa trời sập.



Trầm ngâm một lát, Cao Hưng Hán hết sức cẩn thận hỏi:



- Thế đồng chí Hùng Diễm Linh nói với cậu như thế nào?



Phạm Hồng Vũ thành thật đáp:



- Chú Cao, cháu cũng không có gặp cô Hùng. Là Lý Xuân Vũ thay cháu đưa cho cô ấy. Ồ, Lý Xuân Vũ là giới thiệu cô Hùng cho cháu quen biết đấy.



Cao Hưng Hán lại một lần nữa kinh ngạc.



Có thể nhẹ nhàng và khéo léo, “sai khiến” Lý Xuân Vũ đem bài văn đi, mà chỉ cần quan hệ đơn giản như vậy sao? Không phải bạn bè thì tuyệt sẽ không làm. Cao Hưng Hán chưa từng gặp qua Lý Xuân Vũ, cũng không biết cách làm người của cậu ta, nhưng nghĩa đến Lý Xuân Vũ thân là con cháu quý tộc, cho dù không chú ý đến đại cục thì ánh mắt chính trị tuyệt không giống như những người trẻ tuổi bình thường.



- Cậu nhờ Lý Xuân Vũ đem bài văn này giao cho Hùng Diễm Linh. Sau đó Hùng Diễm Linh cũng không gặp cậu mà trực tiếp đề cử cho Trưởng ban Tào?



Cao Khiết không kìm nổi hỏi.



- Đúng!



- Đơn giản như vậy sao?



- Đơn giản như vậy, có lẽ, cô Hùng cảm thấy bài văn này có chút đạo lý.



Lời này nghe qua rất khiêm tốn.



Có gan làm vậy thì là sự tự tin đến bậc nào? Nhất định phải hoàn toàn hiểu thấu được suy nghĩ của Hùng Diễm Linh và Tào Tuấn Minh. Phạm Hồng Vũ biết rõ lập trường chính trị của Hùng Diễm Linh, và Tào Tuấn Minh, biết rõ bọn họ rất cần những bài văn như vậy. Chỉ cần phán đoán có chút sai lầm, bài văn này sẽ không có khả năng xuất hiện trên Nhật báo Quần Chúng. Làm không tốt thì sẽ gây ra đại họa.



Đủ tư cách, đủ đạn dược chính trị, cũng không phải ai cũng có thể làm được.



Cao Khiết lườm hắn một cái, trên mặt đều là ý cười.



Sớm biết rằng người này sẽ không bao giờ đến cửa tìm mắng.



Cao Hưng Hán lúc này cũng lâm vào trầm tư.