Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 360 : Vấn đề nan giải
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
- Các đồng chí, hôm nay chúng ta mở hội nghị này là để thảo luận vấn đề đường cao tốc từ thành phố Hồng Châu xuống phía Nam. Phải nói rõ trước, hội nghị ngày hôm nay trên tinh thần thoải mái, các đồng chí có đề nghị gì thì đều có thể nói êa. Đương nhiên, đối với những khó khăn có thể sẽ gặp phải thì cũng không được bỏ qua. Nghiên cứu sâu mới có thể cho ra kết quả được. Hội trường không cấm thuốc, đồng chí nào muốn hút thuốc, thì cứ tự nhiên. Thời tiết trong lành, mở cửa ra cho thoáng.
Vưu Lợi Dân cười nói, giọng điệu và thần sắc rất thoải mái.
Tất cả mọi người đều cười theo.
- Đồng chí ở sở Giao thông đã làm một báo cáo tính khả thi. Hiện tại, mời đồng chí ở Sở Giao thông trình bày đơn giản một chút, sau đó chúng ta sẽ tiến hành thảo luận.
Nói xong, Vưu Lợi Dân đưa ánh mắt dừng ở lão Đàm, Giám đốc sở Giao thông.
Lão Đàm và Ô Nhật Tân tuổi tác tương đương nhau, nhưng dáng người ông thon thả hơn. Phạm Hồng Vũ đã nắm qua tình hình về bọn họm thật ra lão Đàm trẻ hơn Ô Nhật Tân 2 tuổi, vẫn còn chưa đến 50. Chủ yếu là vì Ô Nhật Tân quá béo, trên mặt không có nhiều nếp nhăn, nên trông ông ta trẻ hơn tuổi.
Lão Đàm vội cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, căn cứ vào sự phân công của sở, thì hiện tại công việc này do đồng chí Ô Nhật Tân phụ trách, bản báo cáo khả thi này cũng là đồng chí ấy làm, cho nên sẽ am hiểu hơn, có thể cho đồng chí Ô Nhật Tân giải thích báo cáo cho các đồng chí lãnh đạo được không?
Cán bộ tham dự hội nghị ai nấy đều tỏ ra ngạc nhiên.
Lời này của lão Đàm thật hoành tráng.
Chủ tịch tỉnh mặc dù không trực tiếp gọi tên ông ta, nhưng trên hội nghị như vậy, là nhân vật số 1 của sở Giao thông, đương nhiên là phải do ông ta tự mình báo cáo. Lúc này ông ta lại sai trợ thủ ra mặt, đây không phải quá kiêu căng sao?
Chẳng lẽ ông không coi Chủ tịch tỉnh ra gì sao? Ông cảm thấy Chủ tịch tỉnh không đủ tư cách để nghe ông báo cáo sao?
Tự nhiên, trong lòng lão Đàm lại “khổ không thể tả”.
Ông ta làm như thế cũng là bất đắc dĩ. Theo tin tức mơ hồ mà ông ta nhận được, việc cải tạo đường cao tốc Hồng Nam này có được lãnh đạo tầng cao chú ý hay không còn rất khó nói. Nhưng ít ra, ở tỉnh vẫn còn chưa thống nhất đối với dự án này. Nghe nói Bí thư Tỉnh ủy Vinh và Bí thư Viên không tán thành cho lắm.
Bản báo cáo này có hợp với tâm ý của của Chủ tịch tỉnh Vưu hay không, Trưởng phòng Phạm là người có quyền lên tiếng nhất. Chỉ cần có sự cho phép của Trưởng phòng Phạm, thì chẳng khác nào được Chủ tịch tỉnh cho phép cả.
Phạm Hồng Vũ nghiên cứu kỹ báo cáo này, đưa ra nhiều ý kiến sửa chữa.
Tu sửa đường cao tốc Hồng Nam, có thể nói là trực tiếp xuất phát từ đề nghị của hắn, mà Vưu Lợi Dân cũng đã chấp nhận rồi, về tình về lý hắn đều có thể toàn lực ứng phó để việc này được thực hiện.
Ô Nhật Tân như nhặt được vàng, nhận “chỉ thị mới” từ Trưởng phòng Phạm, vội vàng chạy về, dựa theo chỉ thị của Phạm Hồng Vũ mà tiến hành sửa chữa bản thảo, gửi cho Chủ tịch tỉnh thẩm duyệt.
Vưu Lợi Dân quả nhiên đã đồng ý và tự tay cho chỉ thị.
Phạm Hồng Vũ vẫn đang quan sát vẻ mặt của các lãnh đạo tham dự hội nghị.
Các vị ngồi ở đây, công phu quá lợi hại, vui buồn không hiện ra bên ngoài. Muốn biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì tuyệt đối không hề đơn giản.
Cao Hưng Hán, Khâu Minh Sơn, và Bí thư Địa ủy Nam Sơn nghe rất chăm chú.
Nếu đường cao tốc Hồng Nam được khởi công, thì ba thành phố, địa khu này sẽ được hưởng lợi trực tiếp nhất. Không nói đến việc sau khi toàn bộ tuyến đường thông suốt mang đến lợi ích, mà trong lúc thi công thì đã có tác động kéo kinh tế phát triển rồi.
Đương nhiên, nơi lợi nhiều nhất cũng chính là nơi phải gánh áp lực kinh tế lớn nhất, không thể để tỉnh gánh hết kinh phí được. Còn về phần ba địa khu, thành phố này tỉ lệ góp tiền như thế nào thì phải qua “đàm phán” lần nữa.
So sánh mà nói, mấy vị Phó Chủ tịch tỉnh lại không chăm chú như ba vị Bí thư của ba địa khu, thành phố kia. Đối với họ mà nói, việc này “không liên quan đến mình”. Còn vẻ mặt của Phó Chủ tịch thường trực tỉnh và Phó Chủ tịch tỉnh phân quản mảng giao thông thì lại có vẻ sâu xa, ít ra không để lộ ra thần sắc “kiên định”.
Mấy vị ở Sở Giao thông cũng như vậy.
Vưu Lợi Dân ra một vấn đề nan giải cho mọi người.