Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 407 : Thanh Sơn Vương cùng tư bản chủ nghĩa
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
- Chuyện gì?
Phạm Hồng Vũ đến trước cửa bàn ăn, Cao Khiết thuận miệng hỏi.
Khi Phạm Hồng Vũ gọi điện thoại cách đó không xa nên nghe được nội dung nói chuyện với nhau. Tuy nhiên, Cao Khiết vẫn chú ý vẻ mặt của Phạm Hồng Vũ. Cô rất ít khi nhìn thấy hai hàng lông mày của Phạm Hồng Vũ lại cau chặt như vậy.
- Không có việc gì, một người bạn gặp phiền toái.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên đáp, sắc mặt đã sớm khôi phục lại bình tĩnh. Ngay trước mặt Chủ nhiệm văn phòng và lái xe, hắn không tiện nói.
Vì thế mọi người im lặng dùng cơm.
Phạm Vệ Quốc không nói lời nào, những người khác cũng không tiện mở miệng, trên bàn lại không có rượu nên không khí có vẻ nặng nề. Phạm Vệ Quốc mang theo vẻ mặt xin lỗi nói:
- Các đồng chí, rất xin lỗi, cơm công tác nên ăn no là tốt rồi.
Chủ nhiệm văn phòng và lái xe vội nói “không sao”, không khí quả nhiên thoải mái được một chút.
Cơm xong, Phạm Vệ Quốc và con dâu trở lại phòng của mình.
Cao Khiết tự tay rót trà cho Phạm Vệ Quốc và Phạm Hồng Vũ. Cô biết cha con họ thích uống trà. Cao Khiết cũng tự mình pha một ly nhưng nhạt hơn nhiều. Cao Khiết cũng biết uống trà xanh rất có lợi cho sức khỏe, chỉ là lo lắng trà quá đậm sẽ ảnh hưởng đến da.
Làn da trắng hồng cô gái nào mà không thích?
Chủ tịch thị xã Cao cũng không ngoại lệ.
- Ba, Chủ tịch tỉnh Vi nói với ba chuyện gì vậy?
Phạm Hồng Vũ vừa ngồi xuống, lập tức hỏi ngay.
2h, hắn phải trở về UBND tỉnh, thời gian không còn nhiều, nói gì cũng chỉ cần tóm tắt thôi.
Phạm Hồng Vũ hơi cau mày, nói:
- Trên cơ bản không sai biệt lắm với Cao Khiết ngày hôm qua. Chủ yếu là hỏi thăm việc thay đổi chế độ của các doanh nghiệp nhà nước ở địa khu. Điểm chú ý là vẫn dừng ở công ty bách hóa Ngạn Hoa. Hỏi ở địa khu chúng ta có mấy doanh nghiệp nhà nước có cùng tình huống với công ty bách hóa Ngạn Hoa.
- Năm xí nghiệp!
Trong thể chế, có rất nhiều chuyện, bình thường cần phải nghiên cứu một chút. Duy chỉ có thời điểm “sửa người” thì tuyệt không nghiên cứu, cũng không cần thảo luận. Cứ hành động ngay thì hiệu suất tương đương cao.
- Còn có nhà máy điện tử Thiên Ca ở Phong Lâm, chỉ sợ cũng phải chịu chú ý. Xí nghiệp vốn tư nhân…
Phạm Hồng Vũ liền mỉm cười:
- Nếu bọn họ thật sự chú ý nhà máy điện tử Thiên Ca thì ngược lại là chuyện tốt. Ảnh hưởng của nhà máy điện tử Thiên Ca so với công ty bách hóa Ngạn Hoa thì lớn hơn nhiều.
Cao Khiết ngẫm nghĩ một chút, quả nhiên có chuyện như vậy, lập tức chuyển đề tài nói:
- Vừa rồi là điện thoại của ai, sao em thấy tâm trạng của anh không được tốt.
Chuyện này luôn ở trong lòng của Cao Khiết. Có vẻ giống như đồng chí Phạm Hồng Vũ gọi “Đình Đình’. Đây trăm phần trăm là tên một cô gái.
Vừa rồi có nhiều người, Cao Khiết không tiện hỏi, nay tất nhiên phải hỏi cho rõ ràng.
- Phó Đình Đình, là con gái của Phó Đức Trăn nhà máy thuốc lá Hồng Châu.
- Cô ta điện thoại cho anh có chuyện gì không?
Cao Khiết trong lòng dâng lên một sự nghi ngờ.
Phạm Hồng Vũ lại một lần nữa cau mày:
- Hình như là đã xảy ra chuyện. Cô ta nói với anh, có người muốn chỉnh ba của cô ta. Nghe nói là vì chuyện của Thanh Sơn Vương, nói là tư bản chủ nghĩa.
- Sao?
Phạm Vệ Quốc và Cao Khiết ngơ ngác nhìn nhau.
Nếu Thanh Sơn Vương và Phó Đức Trăn đều có vấn đề, như vậy cũng có liên quan đến địa khu Ngạn Hoa. Bởi vì huyện Vũ Dương có chi nhánh nhà máy thuốc lá Hồng Châu, toàn bộ địa khu Ngạn Hoa có căn cứ gieo trồng thuốc lá. Tất cả đều là vì Thanh Sơn Vương mà phục vụ.
- Xem ra, thật sự có người muốn hạ thủ.
Một lát sau, Phạm Hồng Vũ nói, hai hàng lông mày nhíu chặt, ngữ khí trầm trọng. <>