Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 419 : Bữa tiệc tạ ơn
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
Màn đêm buông xuống, đèn khách sạn Mai Tân bừng sáng.
Bành Na và Phó Đình Đình ngồi trên chiếc ghế sô pha đại sảnh, nói chuyện râm ran.
- Này, Na Na, tôi được đấy chứ? Lần này cha tôi mời khách, mà tôi gọi cả cô đến, hi hi…
Phó Đình Đình vẫn trang điểm đơn giản, mặc chiếc áo phông cổ thấp, tóc xoăn lọn nhỏ, trông rất thời trang, cô ôm lấy vai Bành Na, dí sát vào tai cô ấy nói nhỏ.
Điều này khiến cho người bảo vệ và những người khách nam từ ngoài cửa đi vào đều phải quay sang nhìn họ.
Bành Na ăn mặc rất nền nếp, trang điểm nhạt, trông rất tươi trẻ, vì vậy ánh mắt của các khách nam hầu hết đều dồn về cô ấy.
- Đừng đùa nữa, hôm nay có chuyện tử tế mà…
Bành Na không quen với việc quá thân thiết ở nơi công cộng, dù Phó Đình Đình cũng là con gái, nhưng hai cô gái dính lấy nhau như vậy, sẽ khiến người khác phải để mắt đến.
- Không sao, chuyện chính đã xong rồi, hôm nay là bữa tiệc tạ ơn.
Phó Đình Đình không hề để ý, cô huơ bàn tay nhỏ nhắn với màu sơn bóng tay tinh xảo, nói rất thoải mái.
Hôm nay thật sự là bữa tiệc tạ ơn, Phó Đức Trăn mở tiệc mời Phạm Hồng Vũ.
Vương Thông đến Hồng Châu khiến cho Phó Đức Trăn vô cùng căng thẳng. Trong nội bộ Cục độc quyền thuốc lá tỉnh và nhà máy thuốc lá Hồng Châu nổi lên rất nhiều lời đồn, mọi người đều nói rằng Giám đốc nhà máy là Phó Đức Trăn không làm lâu được nữa.
Không ngờ Phạm Hồng Vũ đã nhờ đến Chủ tịch tỉnh, đích thân đến máy bay đón Vương Thông. Làm như vậy, Vương Thông đã bị “ép vào”, không phát tác được nữa. Mọi người vốn tưởng rằng Cục trưởng Vương sẽ nổi cáu, thậm chí sẽ trực tiếp đuổi việc Phó Đức Trăn. Ai ngờ Cục trưởng Vương lòng vòng tại nhà máy thuốc lá một hồi, rồi lại đi tới phân xưởng ở Vũ Dương. Sau đó tới thăm trung tâm trồng trọt thuốc lá của địa khu Ngạn Hoa, nhưng không nổi trận lôi đình như dự liệu. Sau khi mở một cuộc họp cùng các cán bộ then chốt ở Cục thuốc lá, nghe xong báo cáo, nói xong những bài văn quan cách dài dòng, ông ta bèn hồi phủ.
Phó Đức Trăn thở phào một hơi, những người chắc mẩm được xem kịch hay giờ được một phen thất vọng. Đặc biệt là những người hi vọng Phó Đức Trăn gặp đen đủi, để nhân cơ hội lên chức, càng bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân.
Tại sao lại như vậy chứ?
Phó Đức Trăn tài cán lớn đến cỡ nào, mà lại được Chủ tịch tỉnh quan tâm đến vậy? Vì ông ta, mà đường đường một Chủ tịch tỉnh, phải đích thân đến sân bay để đón một cán bộ cấp Thứ trưởng!
Đương nhiên, mục đích của Vưu Lợi Dân là bảo vệ thương hiệu thuốc lá cao cấp “Thanh Sơn Vương”, để đảm bảo cho mấy nghìn hộ trồng thuốc lạ ở địa khu Ngạn Hoa không kiếm được gì. Nhưng trong mắt những người ở Cục thuốc lá và nhà máy thuốc lá Hồng Châu, Vưu Lợi Dân chỉ làm vậy vì bảo vệ Phó Đức Trăn!
Thậm chí ngay cả bản thân Phó Đức Trăn cũng nghĩ như vậy.
- Trưởng phòng Phạm! Mời vào!
Phạm Hồng Vũ vừa xuất hiện ở cửa phòng, Phó Đức Trăn và cô Trịnh đã vội vàng lên trước, cười bắt tay hàn huyên với Phạm Hồng Vũ, vừa bắt tay vừa mời Trưởng phòng Phạm ngồi vào bàn.
Phạm Hồng Vũ cũng không khách sáo, hắn ngồi tại vị trí khách chính.
Phó Đức Trăn vừa đưa thuốc vừa châm lửa, làm mọi việc rất bận rộn, cô Trịnh vội vàng bảo người phục vụ mang thức ăn lên, cười nói với Phạm Hồng Vũ:
- Trưởng phòng Phạm, những món tối nay đều là Đình Đình chọn cả, cũng không biết có hợp với khẩu vị của cậu không…
Thật ra Phó Đình Đình đã chọn món sau khi tham khảo ý kiến của Bành Na, nói ra thì là chủ ý của Bành Na cả. Phó Đình Đình tin rằng, Bành Na nhất định biết rõ khẩu vị của Phạm Hồng Vũ. Có điều cô Trịnh đã nhẹ nhàng lược Bành Na sang một bên.
Cô Trịnh muốn chọn rể cho con gái mình, chứ không phải làm mai cho khuê nữ nhà lão Bành. Nếu thật sự so về bề ngoài, dáng người, bằng cấp, tài năng, cô Trịnh cũng biết rõ rằng, khuê nữ nhà mình không thể bì với Bành Na.
Phạm Hồng Vũ liền cười nói:
- Không sao, tôi không kén ăn, ăn no được là tốt rồi.
Một lát sau, rượu và thức ăn được đưa lên, Phó Đức Trăn liền nhấc chén rượu lên mời, luôn miệng cảm ơn sự quan tâm của Trưởng phòng Phạm, và nói chắc nịch:
- Trưởng phòng Phạm, tôi không nói thêm nhiều nữa, từ nay về sau, Trưởng phòng Phạm chỉ đâu tôi sẽ đánh đó, nhất định sẽ nghiêm túc.
Đây là “thuật ngữ tiêu chuẩn” của cấp dưới nói với cấp trên trong bữa tiệc.
Phạm Hồng Vũ cười, cụng ly với ông ta rồi nói:
- Giám đốc Phó, việc này không đơn giản vậy đâu. Còn chưa xong đâu!
- Hả?
Cô Trịnh vốn định mời rượu Phạm Hồng Vũ sau Phó Đức Trăn bất ngờ vô cùng, bà cầm cốc rượu ngớ ra ở đó, không biết phải nói thế nào. Chẳng phải Vương Thông đã về thủ đô rồi sao? Sao vẫn chưa xong chứ?
Bành Na và Phó Đình Đình cũng trừng to mắt nhìn Phạm Hồng Vũ, vô cùng căng thẳng.<>