Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 424 : Giao hữu bất cẩn

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


- Haiz, Phạm thiếu gia, tôi đã nói với cậu, cậu không phải muốn gặp bác tôi hay sao? Vậy thì cậu phải dỗ được Tiểu ma nữ này.



Một lúc sau, Lý Xuân Vũ thấp giọng nói thầm với Phạm Hồng Vũ.



- Hả?



Trưởng phòng Phạm chấn động, mặt cũng tái đi rồi.



Thật không rõ ý tứ của Lý Xuân Vũ là gì.



- Cậu không biết đấy thôi, cô bé này ở nhà giả vờ giỏi lăm, người lớn ai cũng thích nó cả, chứ không giống tôi đâu…thật thà



- Được được….được rồi.



Phạm Hồng Vũ thật sự nghe không nổi nữa, liên tục xua tay.



Thật Thà?



Từ này có liên quan đến Lý Xuân Vũ từ khi nào vậy?



Định biên Trưởng phòng Phạm trở thành đồ gà mờ hay sao?



- Tôi thật thà mà, lời nói đi đôi với việc làm, trước sau như một. Nếu tôi là tiểu nhân thì nó là ngụy quân tử, biết chưa?



Không ngờ Tầm Hoan công tử còn không vui, vô cùng khó chịu nói, dường như Trưởng phòng Phạm đang nghi ngờ phẩm hạnh của mình vậy.



- Được rồi được rồi, tôi biết rồi, Lý nhị thiếu gia là người thật thà, là người tốt hiếm có, được chưa. Cậu còn chưa nói cho tôi biết chúng ta sẽ đi đâu đâu đấy?



- Tổ chức sinh nhật cho tiểu Dương, cậu đã gặp qua rồi đất, Dương Thanh Sơn, các cậu là đồng hương đấy.



Dương Thanh Sơn Phạm Hồng Vũ đúng là đã gặp rồi, cũng là bạn của Lý Xuân Vũ, là con cháu quý tộc ở thủ đô, ông cụ trong nhà là chiến hữu cũ của ông cụ Bảo, tiểu Dương, lấy “Thanh Sơn” để làm tên, quả thật chính là đồng hương của Phạm Hồng Vũ. Nguyên quán của ông cụ Dương là ở địa khu Ngạn Hoa, năm đó đi theo đại lãnh đạo, trải qua mưa bom bão đạn, quân công lớn lao, uy danh hiển hách, sau khi kiến quốc, chức vị lên cao. Hai năm trước cũng đã lui về tuyến hai cùng với ông cụ Bảo, đảm nhiệm ủy viên thường vụ “Quan công ủy”, ở thủ đô rất có sức ảnh hưởng.



Phạm Hồng Vũ trước kia đến thủ đô, Lý Xuân Vũ gần như đã đem hết số bạn bè hư hỏng của mình giới thiệu cho hắn. Tiểu Dương là một trong số đó, tính tình cậu ta ưa đùa, thích kết bạn.



Nếu tối nay tổ chức sinh nhật cho tiểu Dương thì nhất định phải đi.



Lập tức Phạm Hồng Vũ và Lý Xuân Vũ cùng nhau đi ra ngoài, một chiếc BMW đã đỗ trước sảnh.



- Thế nào? Xe này trông ngon chứ?



Lý Xuân Vũ dương dương tự đắc hỏi.



- Cậu mua à?



- Ừ, mua ở Quỳnh Hải đấy, cậu biết không, tôi đã gọi hai lái xe, thêm tôi nữa là ba nữa, lái mất sáu bảy ngày từ bên đó về, xương cốt mỏi nhừ.



Lý Xuân Vũ nói, nhếch miệng lên, dường như hành trình kia thật sự kinh khủng.
Đông Nhân quả thực không hiểu ra sao.



Cũng may mà Đông Nhan hiểu rõ tính cách của Lý Thu Vũ, thích cái gì là nói cái ấy.



Ai ngờ, câu tiếp theo của Lý Xuân Vũ lại khiến Đông Nhan trợn mắt há miệng.



- Trưởng phòng Phạm, nói như thế, anh có hối hận không? Nếu không phải là anh có người yêu rồi thì anh Bảo Hưng còn định giới thiệu tiên nữ này cho anh đấy. Ha ha, hối hận rồi chứ gì? Đã gặp cô gái nào xinh đẹp như vậy chưa?



- Thu Vũ.



Đông Nhan rốt cuộc không nhịn được, khẽ dậm chân, giơ tay bịt miệng cô lại.



Hai anh em nhà này giống nhau, vừa nhìn thấy cô đã trêu ghẹo rồi.



Phạm Hồng Vũ cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết có nên xuống xe đi bộ hay không. Đi cùng với “tiểu ma nữ” này, không biết sẽ còn phải chịu đựng những gì nữa. Dù da mặt Trưởng phòng Phạm dày như tường thành cũng cảm thấy ăn không tiêu.



- Trưởng phòng Phạm, cậu chớ để ý, Thu Vũ luôn như thế đấy, lúc nào cũng thích nói đùa, chứ cô bé tốt lắm đấy.



Đang lúc Trưởng phòng Phạm xấu hổ, một cô gái ngồi sau mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng, giống như cơn gió mùa xuân vậy.



Cô gái này khoảng hai sáu hai bảy tuổi, ăn mặc rất truyền thống, nhưng rất tinh xảo.



Phạm Hồng Vũ liên tục gật đầu, đang chuẩn bị hỏi tôn tính đại danh, cô gái có lẽ đã nhận ra được tâm tư của hăn, mỉm cười nói:



- Tôi tên là Trương Tử Hy, là chị họ của Thu Vũ, là bạn của Tiêu Lang.



Phạm Hồng Vũ như bừng tỉnh đại ngộ.



Vị này chính là vợ chưa cưới của Tiêu Lang, phong độ khí chất quả thực không khác lắm với Tiêu Lang.



- Chị dâu, chào chị.



Trưởng phòng Phạm chào hỏi.



Trương Tử Hy mỉm cười.



- Chị dâu? Ghê nhỉ?



Lý Thu Vũ bĩu môi, nói thầm một câu. Đây là e ngại thể diện của chị họ nên không lớn tiếng.



Trưởng phòng Phạm ngại ngùng, đành phải quay sang chỗ khác, coi như không nghe thấy.



Lý Xuân Vũ cười ha hả, nhấn chân ga, BMW chậm rãi đi ra khỏi đại sảnh. Nhìn vẻ “ngậm bồ hòn” của Phạm Hồng Vũ, Lý nhị thiếu gia trong lòng không khỏi vui mừng.



Trưởng phòng Phạm đây là giao hữu không cẩn thận.<>