Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 432 : Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
Thủ đô, nhà khách Yến Kinh.
Đây là một trong những nhà khách chính phủ “lâu đời” nhất, được xây dựng từ những năm năm mươi, vẻ bề ngoài và màu sắc thâm trầm của nó, khiến cho người ta có cảm giác kính nể.
Nhiều năm qua, nhà khách Yến Kinh đã tiếp đón rất nhiều khách quý trong và ngoài nước, cho đến nay nhà khách vẫn chỉ hoạt động khép kín, chứ không cho khách bên ngoài thuê.
Các lãnh đạo của các tỉnh, thành phố lên Bắc Kinh dự họp rất nhiều người lựa chọn ở lại nhà khách Yến Kinh, mà không ở lại Văn phòng đại diện của tỉnh mình ở thủ đô, có lẽ đây là một thói quen.
Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam – Lý Thạch Thâm ở tại nhà khách Yến Kinh.
Ông cũng đến thủ đô dự họp giống như Vưu Lợi Dân. Hiện giờ đã là buổi tối, hội nghị đã kết thúc từ lâu. Lý Thạch Thâm ở tại phòng VIP, đèn đuốc sáng trưng.
Phòng khách được bố trí theo phong cách Nga, ở ghế đi văng màu vàng, hai người đàn ông đang nói chuyện phiếm với nhau. Người ngồi bên trái, tóc hoa râm, tuổi chừng ngoài sáu mươi, chính là Lý Thạch Thâm. Người ngồi bên phải thì khá trẻ, chừng năm mươi tuổi gì đó, tướng mạo có chút giống với Lý Thạch Thâm, có lẽ là anh em.
Nhìn dáng vẻ nói chuyện của hai người cũng rất tự nhiên, thoải mái, không giống như đang bàn công sự.
- Thạch Viên, công tác thuận lợin chứ?
Lý Thạch Thâm cười hỏi.
Người trẻ tuổi hơn ánh mắt sáng cười, trên mặt góc cạnh rõ ràng, cho thấy tính cách cương nghị, nói:
- Cũng tàm tạm, giờ kinh tế nhiều lĩnh vực không dám đặt chân vào, thì sẽ không phát triển được.
Lý Thạch Thâm gật đầu nói:
- Cũng không phải băn khoăn nhiều quá, cái gì cần phải thử thì cứ thử. Nếu cứ băn khoăn thì sẽ lỡ việc mất…chúng ta hiện tại, không thể trì hoãn được nữa.
Lý Thạch Viễn cũng thở dài một tiếng, đồng cảm nói:
- Đúng thế, cứ trì hoãn thì không biết bao giờ mới phát triển được, người ta đi trước từ lâu rồi, không nhanh là sẽ càng ngày càng bị bọn họ bỏ xa hơn.
- Ừ!
Lý Thạch Thâm đang muốn nói tiếp, phòng khách bị đẩy vào, một vị thư ký chừng bốn mươi tuổi tiến vào.
- Có chuyện gì thế?
- Chủ tịch tỉnh, Lý tổng, Thu Vũ đến rồi, muốn đến thăm chủ tịch.
Lý Thạch Thâm lập tức nở nụ cười ưu ái, nới:
- Ha ha, thật à? Con bé Thu Vũ này, thế mà lễ phép, mỗi lần tôi đến thủ đô, nó đều nhớ đến thăm tôi. Cứ để cho nó vào đi.
Lý Thạch Viễn cũng mỉm cười gật đầu.
Một cô bé không rõ sai trái, chỉ biết xông vào đại náo cục công an là thấy hứng thú/
- Thu Vũ.
Lý Thạch Viễn rất nghiêm nghị quát lớn một tiếng.
Trẻ con thật là không biết nặng nhẹ, cứ tưởng là trò đùa vậy.
Lý Thu Vũ lại le lưỡi, làm mặt quỷ.
- Cậu chính là Phạm Hồng Vũ?
Lý Thạch Thâm gật đầu, thần sắc hơi cổ quái.
Phạm Hồng Vũ đại náo cục Công an, thiên hạ ai cũng đều biết, dù là ở tỉnh Lĩnh Nam nhưng Lý Thạch Thâm cũng được thư ký báo cáo chuyện này. Tuy nhiên ông cũng không chú ý nhiều.
Chỉ có điều Lý Thạch Thâm không thể ngờ rằng, Phạm Hồng Vũ hiện tại không những trở thành cán bộ mà còn là thư ký của Vưu Lợi Dân.
Đều là Chủ tịch của một tỉnh, Lý Thạch Thâm đương nhiên rất rõ ràng, thư ký của Chủ tịch tỉnh được lựa chọn như thế nào. Tuổi còn quá trẻ như Phạm Hồng Vũ, bất kể thế nào cũng sẽ không được chọn, vậy mà không biết hắn có năng lực gì mà có thể làm được như vậy.
Nhưng con mắt nhìn người của Vưu Lợi Dân tuyệt đối không phải bình thường. Biết rõ Phạm Hồng Vũ trước đây như vậy mà vẫn trọng dụng, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt gì đó. Lý Thạch Thâm biết rõ, tính cách của Vưu Lợi Dân không phải dễ kích động.
Chủ tịch của một tỉnh, đâu có ai suy nghĩ đơn giản chứ.
Phạm Hồng Vũ này, không ngờ lại thông qua Lý Thu Vũ, trực tiếp chạy đến đây, không biết dụng ý của hắn là gì, nhưng ít nhất chứng tỏ thủ đoạn của người này cũng rất khá.
Lấy thân phận là thư ký của Chủ tịch tỉnh tỉnh Thanh Sơn đến thăm hỏi Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, hơn nữa là với một khai quốc công thần như mình, có thể nói là gan lớn hơn cả việc đại náo cục Công an.
- Vâng, Chủ tịch tỉnh Lý, tôi chính là Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên, mỉm cười đáp.
Lý Thạch Thâm cũng không mời hắn ngồi xuống, trong mắt tinh quang lóe ra, sắc mặt ngưng trọng, chậm rãi nói:
- Trưởng phòng Phạm, đêm hôm cậu đến đây, có chuyện gì không?
Chính thức xưng hô quan hàm của Phạm Hồng Vũ.
- Tôi muốn trực tiếp tình bày với Chủ tịch tỉnh Lý một số ý tưởng của việc xây dựng đường cao tốc Hồng Nam.
Phạm Hồng Vũ không do dự, trực tiếp nói.
Vẻ mặt Lý Thạch Thâm và Lý Thạch Viễn đều trở nên rất nghiêm túc.