Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 438 : Trực tiếp tìm Bí thư Tỉnh ủy

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Chị Hoàng và mấy công nhân thất nghiệp thuận lợi trở về Ngạn Hoa, lúc này mới biết thị xã đã bố trí lại công tác cho bọn họ. Vốn tưởng rằng là Chủ tịch tỉnh hạ chỉ thị, nhưng hỏi người nhà, hóa ra trước đó mười ngày thị xã đã sắp xếp công việc trở lại cho họ rồi, nhưng không thể nào liên lạc được.



Đám người chị Hoàng không khỏi cảm thấy hổ thẹn.



Coi mình đã làm chuyện phá hoại gì rồi thế này?



Cũng may không có ai truy cứu trách nhiệm của bọn họ, tất cả sóng gió đã qua đi, dường như chưa xảy ra sóng gió gì vậy.



Ngạn Hoa sóng êm bể lặng rồ, không có nghĩa là việc này thật sự đã qua. Ở tỉnh, thậm chí là tầng cao hơn, một cơn gió lốc thật sự đang nổi bên trong.



Một chiếc Hồng Kỳ Lâm chậm rãi tiến vào đại viện Tỉnh ủy.



Đây là xe của Vưu Lợi Dân, đến đại viện Tỉnh ủy để tham dự hội nghị. Nếu không có tình hình đặc biệt thì Hội nghị công tác của Tỉnh ủy Thanh Sơn họp mỗi tuần một lần, không cố định thời gian mà phụ thuộc vào điện thông báo của Văn phòng Tỉnh ủy.



Trong một tỉnh, hội nghị công tác bí thư thật ra là hội nghị quyết sách cao nhất, gần như tất cả công việc quan trọng đều quyết định trong hội nghị này.



Xe Hồng Kỳ dừng lại trước trụ sở Tỉnh ủy, Phạm Hồng Vũ đi cùng Vưu Lợi Dân vào bên trong.



Hội nghị công tác bí thư được tiến hành ở một phòng họp nhỏ ở tầng 4. Phòng này được bố trí cũng rất khác biệt, không có bàn hội nghị, mà các ghế sô pha được xếp thành hình nửa vòng tròn, không giống với một phòng họp mà giống với một phòng khách hơn.



Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy kiêm Chánh văn phòng thường vụ Tào Thành đang đứng ở cửa chờ đón các lãnh đạo đến họp.



- Xin chào Chủ tịch tỉnh Vưu.



Thấy Vưu Lợi Dân đi đến, Tào Thành vội đi lên trước chào hỏi.



- Tiểu Tào, trở lại rồi à?



Vưu Lợi Dân mỉm cười vuốt cằm, hỏi.
Dù thế nào cũng phải suy nghĩ cho con cháu mình.



Tuy nhiên Vinh Khải Cao lại rất tôn trọng Chủ nhiệm Thiệu, thậm chí có lần còn đến tận chỗ của Chủ nhiệm Thiệu để thương lượng công việc.



Vinh Khải Cao và Chủ nhiệm Thiệu đuổi tới, Tào Thành liền cùng hai vị lãnh đạo vào phòng họp, cửa phòng khép lại, Hội nghị công tác bí thư chính thức bắt đầu.



Đám người Phạm Hồng Vũ, Trịnh Mỹ Đường đã sớm đến Văn phòng Ủy viên thường vụ ngồi nói chuyện phiếm. Đây cũng là một tình huống mới.



Từ khi vụ án ở núi Kim Ngô xảy ra, mỗi lần như thế này Trịnh Mỹ Đường cũng không ngồi cùng phòng với Phạm Hồng Vũ, mà là cố gắng tránh mặt. Không ngờ lần này Chủ nhiệm Trịnh đã dần khôi phục “tự tin”, không tránh mặt Phạm Hồng Vũ nữa. Hơn nữa còn nói chuyện vui vẻ, như thể mình là nhân vật chính trong đám thư ký ngồi ngoài vậy.



Hội nghị công tác bí thư được triển khai, không khí tương đối thoải mái. Một giờ qua đi đã thảo luận đến vấn đề cuối cùng. Vừa lúc đó, điện thoại trong phòng lại đột nhiên vang lên, trong phòng trở nên im lặng.



Tào Thành hoảng sợ, vội vàng đi qua nhấc máy lên nghe, nói vài câu, lập tức mặt biến sắc, khẽ đặt ống nghe xuống, đi qua chỗ Vinh Khải Cao hạ giọng nói:



- Bí thư, điện thoại của một đồng chí…



Tất cả mọi người sắc mặt trở nên nghiêm túc.



Đồng chí mà Tào Thành nói chính là một siêu cấp đại nhân vật đức cao vọng trọng. Đột nhiên gọi điện đến hội trường Hội nghị công tác bí thư tỉnh Thanh Sơn, trực tiếp tìm Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao, có thể thấy tuyệt đối đã xảy ra đại sự.



Trong giai đoạn nhạy cảm này, rốt cuộc là việc gì đã kinh động đến siêu cấp đại nhân vật này?



Vinh Khải Cao lập tức đứng dậy, bước qua cầm ống nghe lên, mặt mỉm cười, dịu dàng nói:



- Xin chào ngài, chào ngài, tôi là Vinh Khải Cao…



Vừa nói chuyện, vẻ mặt Vinh Khải Cao dần dần trở nên vô cùng căng thẳng.