Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 504 : Lục Nguyệt chịu đòn nhận tội?
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Việt Chương 510: Lục Nguyệt chịu đòn nhận tội?
Sau khi ăn cơm trưa xong, Phạm Hồng Vũ ở trong phòng, chuẩn bị báo cáo dự thảo.
Báo cáo dự thảo này là chuẩn bị cho mình chứ không phải là Vưu Lợi Dân.
Có liên quan đến doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, Vưu Lợi Dân so với bất luận một đại lão nào đều phải rõ ràng. Ở trước mặt thủ trưởng tối cao, Vưu Lợi Dân không có khả năng niệm bản thảo.
Phạm Hồng Vũ cũng không thể niệm bản thảo.
Nhưng báo cáo dự thảo là vẫn phải viết và phải chăm chỉ viết.
Hắn nhớ kỹ những trọng điểm này. Ở trước mặt thủ trưởng tối cao, chân chính đến lượt hắn nói chuyện cơ hội sẽ không quá nhiều. Hắn nhất định sẽ phải lời ít ý nhiều, tận lực chỉ trong vài giờ ngắn ngủi báo cáo cho rõ ràng.
Ngoài mặt xem ra, Phạm Hồng Vũ làm cho người ta ấn tượng là đại khí, không câu nệ tiểu tiết, nổi tiếng lưu manh. Nhưng trên thực tế, khi chân chính gặp phải đại sự, Phạm Hồng Vũ cho tới bây giờ cũng không cho rằng dựa vào may mắn mà nhất định sẽ hết sức suy tính các mặt cho kỹ càng.
Hai mươi năm làm cảnh sát hình sự cũng không phải không có trợ giúp.
Là cảnh sát hình sự, trong tay cầm sinh tử họa phúc của người khác, không thể có nửa điểm lơ là, càng không thể đại khái phỏng chừng. Về phần cái loại cảnh sát hình sự tùy tiện bắt người, Phạm nhị ca cho tới bây giờ đều chưa bao giờ con là đồng nghiệp của mình.
Đó là cặn bã!
Hơn 4h chiều, Phạm Hồng Vũ đã soạn xong ba bản dự thảo.
Bản dự thảo thứ nhất có một ngàn chữ. Nghiêm chỉnh mà nói, báo cáo về hình thức Phong Lâm mà có khoảng hơn một ngàn chữ thì rất chắt lọc rồi. Nhưng Phạm Hồng Vũ không chút do dự liền phủ định ngay. Hơn một ngàn chữ, dựa theo cách đọc bình thường thì phải mất mười phút đồng hồ. Phạm Hồng Vũ không cho rằng thời gian của mình báo cáo trước mặt thủ trưởng tối cao lại có nhiều như vậy.
Bản dự thảo thứ hai có chưa được bảy trăm từ.
Vẫn là phủ định!
Cuối cùng, Phạm Hồng Vũ tự viết cho mình một cái đại cương, tổng kết thành mấy câu, không đến hai trăm từ. Hình thức Phong Lâm đại khái, cơ bản chỉ qua mấy câu nói đó.
Từ đầu đến cuối nhìn qua mấy lần, Phạm Hồng Vũ chậm rãi buông tờ giấy xuống, vươn hai tay day day mặt, duỗi người, thở phào một hơi.
Trên cơ bản là có thể rồi.
Nếu vận khí may mắn, trước mặt thủ trưởng tối cao có được đầy đủ thời gian báo cáo, vậy thì sẽ đem đề cương mở rộng ra một chút, đem chỗ quan trọng giải thích thêm vào câu. Dù sao, có liên quan đến sự phát triển của thị trấn Phong Lâm, tất cả đều nằm trong đầu của hắn, không bao giờ quên. Nếu thời gian hữu hạn, vậy thì chiếu theo đại cương.
Nói thật, khi tới hiện tại, tâm tình của Phạm Hồng Vũ cũng chưa hoàn toàn bình phục trở lại.
Duy chỉ có Lục Nguyệt và Trương Băng muốn gặp Phạm Hồng Vũ hắn thì phải cần có một người trung gian.
- Vâng, đúng là Lục Nguyệt. Anh ta tối nay muốn mời cậu dùng một bữa cơm. Vốn Trương Băng tìm tới Xuân Vũ, nhưng bị Xuân Vũ cự tuyệt. Xuân Vũ nói, muốn cầu xin tha thứ, vậy thì tới cửa mà chịu đòn nhận tội. Tìm người nhắn qua thì tâm không đủ thành.
Nói tới đây, Tiêu Lang khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười.
Trương Băng chính là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng. Tìm Lý Xuân Vũ để làm người trung gian thì với tính cách của Lý Xuân Vũ, nếu để ý tới cô thì mới là lạ.
- Sau này, Lục Nguyệt trực tiếp tới tìm Trương Tử Hi, lại nói tiếp, mọi người trước kia đều là người quen. Tử Hi cậu cũng biết đấy, ít khi nào cự tuyệt người ta.
Phạm Hồng Vũ liền cười khoát tay:
- Anh Tiêu, có người mời tôi ăn cơm, tại sao phải cự tuyệt? Ăn chùa thì ngu sao mà không ăn.
Trương Tử Hi nhẹ nhàng thở ra, tự nhiên cười nói:
- Hồng Vũ, vậy là cậu đồng ý rồi hả?
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Đó là đương nhiên, anh ta mời chị làm trung gian, tôi nào dám không nể tình?
Lời nói khiến mọi người đều mỉm cười.
Trương Tử Hi nhẹ nhàng nói:
- Tôi chủ yếu cũng là suy xét, oan gia nên giải không nên kết.
Tiêu Lang gật đầu:
- Ừ, chính là ý này. Hiện giờ, danh dự của Trương gia hiện tại đang thịnh. Nghe nói Lục Nguyệt rất được Bộ trưởng Trương coi trọng, nói anh ta là một nhân tài.
Ngụ ý này nói, Lục Nguyệt đã là một thành viên của Trương gia, cậu hiện tại không có nắm chắc một trăm phần trăm hoàn toàn phá hủy y. Vậy phải nghĩ biện pháp mà bỏ qua tất cả. Khi Lục Nguyệt, thậm chí Trương gia mở ra hình thức tử đấu thì đối với tất cả mọi người cũng không có chỗ tốt gì.
- Lục Nguyệt vốn chính là một nhân tài, mấu chốt là anh ta lại đem tài trí của mình dùng sai hướng.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói.