Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 514 : Cao Khiết tạm thời không điều động được
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Trung tuần tháng mười, Vưu Lợi Dân từ thủ đô trở lại Hồng Châu.
Buổi tối, Phạm Hồng Vũ ở ký túc xá nói chuyện điện thoại với Cao Khiết. Cách hai ba ngày, Phạm Hồng Vũ sẽ nấu cháo điện thoại với Cao Khiết một lần. Chỉ có bảy ngày đi Ích Đông kia khoảng cách được tương đối dài. Cùng Lý Thu Vũ đi Ích Đông, Phạm Hồng Vũ đã ở trong điện thoại hướng Cao Khiết "xin chỉ thị báo cáo". Chuyện như vậy, giấu diếm là khẳng định giấu diếm không được, còn không bằng áp dụng chủ động. Nếu thật là trước đó không nói với Cao Khiết, sau này Cao Khiết biết được, trong lòng không chừng sẽ nghĩ như thế nào.
Cao Khiết không phải cô gái bình thường, là cán bộ lãnh đạo, rất đại khí. Nhưng trong chuyện như vậy, có muốn đại khí cũng không đại khí nổi.
Phạm Hồng Vũ hồi báo trước, Cao Khiết cũng sẽ không có ý khác.
- Hồng Vũ, em đã cùng chú Phạm và Bí thư Nhạc nói chuyện qua, tính toán cuối năm hoặc sang đầu năm điều động công tác một chút. Ba em bên kia cũng đã dò xét Trưởng ban ban Tuyên giáo tỉnh ủy, Trưởng ban Văn tỏ vẻ không thành vấn đề.
Cao Khiết ở đầu dây bên kia nói.
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy mà Cao Khiết nhắc đến chính là thành viên nữ duy nhất bên trong bộ máy Tỉnh ủy Thanh Sơn.
Tháng trước, mẹ Cao Khiết đề nghị, muốn Cao Khiết trở về tỉnh làm việc, không cần ở cơ sở, quá cực khổ, mà sống cách xa Phạm Hồng Vũ như vậy cũng không nên. Điều đến tỉnh, Phạm Hồng Vũ sang năm cũng tới tuổi cơ quan quy định kết hôn, thì có thể chính thức kết hôn.
Cao Khiết sau khi suy xét, quyết định chấp nhận lời đề nghị của mẹ.
Vợ chồng son liền thương lượng, Cao Khiết trước kia chính là từ hệ thống tuyên truyền đi ra ngoài, trở về ban Tuyên giáo, cũng coi như rất quen thuộc. Bởi vì Cao Hưng Hán, Cao Khiết điều đến ban Tuyên giáo Thành ủy Hồng Châu khả năng không lớn, vậy cũng chỉ có thể đến ban Tuyên giáo tỉnh ủy.
Một nữ cán bộ trẻ tuổi đầy hứa hẹn như Cao Khiết, có kinh nghiệm công tác trong hệ thống tuyên truyền, phỏng chừng Trưởng ban Văn sẽ phải rất hoan nghênh. Hơn nữa, cho dù Cao Khiết không có kinh nghiệm công tác cùng loại, vì nể mặt Cao Hưng Hán và Phạm Hồng Vũ, Văn Nghệ cũng sẽ không cự tuyệt.
- Bí thư Nhạc hơi luyến tiếc, nhưng chú Phạm rất ủng hộ. Nếu anh không có ý kiến khác, ngày mai em sẽ tìm Bí thư Khâu báo cáo một chút.
Cao Khiết lại bổ sung hai câu.
Nhạc Tây Đình luyến tiếc Cao Khiết là hợp tình hợp lý. Cao Khiết năng lực làm việc rất mạnh, được cho là trợ thủ đắc lực của Nhạc Tây Đình. Hơn nữa cô ở lại Ủy ban nhân dân thành phố, Nhạc Tây Đình và Phạm Vệ Quốc, Phạm Hồng Vũ quan hệ tự nhiên chặt chẽ vài phần.
Phạm Vệ Quốc đương nhiên là ủng hộ đứa con dâu công tác tại tỉnh. Quản Lệ Mai cũng giơ hai tay tán thành. Bà đang nôn nóng được ôm cháu.
Phạm Hồng Vũ thở dài, nói:
- Tiểu Tào, xin chào.
- Chủ tịch tỉnh Vưu, bên này mời.
Rất cung kính mời Vưu Lợi Dân nghênh tiến vào phòng trong, Vinh Khải Cao sớm đã ở sofa đãi khách chờ, thấy Vưu Lợi Dân vào cửa, liền mỉm cười chậm rãi đứng dậy:
- Chủ tịch tỉnh Vưu đến rồi à?
- Xin chào Bí thư!
Vưu Lợi Dân bước chân nhanh hơn một chút, tiến lên bắt tay Vinh Khải Cao.
Là hai vị lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, hai người thường xuyên sẽ có kết nối công tác, bình thường gặp mặt đều khá tùy ý, không có quá nhiều chú ý. Lúc này Vưu Lợi Dân mới vừa từ thủ đô công tác trở về, hơn nữa là đến gặp mặt thủ trưởng tối cao, Vinh Khải Cao liền chú ý lễ tiết một chút, coi như là vì Vưu Lợi Dân "đón gió tẩy trần”.
Vưu Lợi Dân từ thủ đô về tới Hồng Châu, trước tiên định ngày hẹn gặp, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, Vinh Khải Cao trong lòng vẫn rất cao hứng.
- Chủ tịch tỉnh, mời ngồi.
Hàn huyên xong, Vinh Khải Cao mỉm cười mời khách ngồi.
Hai người phân chủ khách ngồi xuống.
Tào Thành mang trà thơm cho Vưu Lợi Dân, rồi nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Phạm Hồng Vũ còn đứng ở cửa chờ.
Mỗi lần bồi Vưu Lợi Dân đến Tỉnh ủy, Phạm Hồng Vũ đều cùng Tào thành tán gẫu mấy câu, kết thúc cấp bậc lễ nghĩa. Hơn nữa giữa hắn và Tào Thành cũng thành lập quan hệ công tác khá tốt. Tuy rằng tạm thời còn chưa nói tới hữu nghị cá nhân, nhưng "triển vọng" rất lạc quan.
Bất kể là Tào Thành hay là Phạm Hồng Vũ đều không thể vĩnh viễn ở bên cạnh lãnh đạo, sớm hay muộn cũng phải phóng ra ngoài. Làm tốt quan hệ lẫn nhau, đối với tất cả mọi người đều có lợi.
Bạn bè nhiều thì đường nhiều.