Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 519 : Tòa nhà Thành ủy "thất thủ”
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Hội nghị công việc Bí thư không tiếp tục được.
Vinh Khải Cao mặt đen lên trở lại ghế sofa, cũng không ngồi xuống, cứ như vậy đứng ở nơi đó, trầm giọng nói:
- Sự kiện Tề Hà chuyển biến xấu. Quần chúng cảm xúc khá kích động, Quách Thanh Hoa bị cao huyết áp, trực tiếp chuyển đến bệnh viện rồi. Đàm Khải Hoa bị quần chúng vây công, cũng đã bị thương. Trịnh Mỹ Đường gọi điện thoại hồi báo tình huống. Hiện tại quần chúng đã vọt vào tòa nhà Thành ủy rồi.
- Sao?
Các lãnh đạo tham dự hội nghị Tỉnh ủy ngơ ngác nhìn nhau, ai cũng không nghĩ tới sự kiện chuyển biến xấu nhanh chóng như thế.
- Đồng chí Thần Hân, anh hãy gọi cho chỉ huy hiện trường của cục Công an thành phố Tề Hà, nói cho anh ta biết, chiến sĩ công an cảnh sát và cảnh sát có vũ trang nhất định phải duy trì khắc chế cao độ, quyết không cho phép phát sinh sự kiện đổ máu. Lúc cần thiết, có thể cho mở, không nên cùng quần chúng phát sinh xung đột trực tiếp.
Vinh Khải Cao lập tức nói với Đoàn Thần Hân.
Lời nói này, ông ta vừa rồi cũng đã dặn dò Trịnh Mỹ Đường một lần, nhưng Trịnh Mỹ Đường không phải Bí thư Thành ủy, cũng không phải Chủ tịch thành phố, vả lại đến nhận chức cũng chưa đủ nửa năm, Vinh Khải Cao lo lắng y kinh nghiệm không đủ, ép không được đầu trận tuyến. Bình thường, lãnh đạo cục Công an thành phố sẽ cho Bí thư Trịnh mặt mũi, nhưng cục diện một khi không khống chế được, vậy thì khó mà nói rồi.
Việc này còn phải nhờ Đoàn Thần Hân tự thân xuất mã.
Đoàn Thần Hân trong hệ thống công an toàn tỉnh uy tín là không thể nghi ngờ.
- Vâng, Bí thư Vinh!
Đoàn Thần Hân đứng dậy, gọn gàng mà đáp.
- Đồng chí Lợi Dân, đồng chí Lưu Ngạn, đi thôi, chúng ta cùng đến Tề Hà. Đồng chí Thần hân cũng cùng đi.
Vinh Khải Cao ngay sau đó hạ mệnh lệnh thứ hai. Tình thế khẩn cấp, cứ ngồi ở chỗ này họp chỉ là vô bổ, nhất định phải đích thân tới hiện trường xử trí vấn đề mới được.
Sự kiện quần chúng đại quy mô, từ trước đến giờ là Bí thư Đảng ủy chính quản, chậm trễ là không được.
Vưu Lợi Dân và Viên Lưu Ngạn đứng dậy, gật đầu đồng ý.
Rất nhanh, mấy chiếc xe con đen thùi bóng lưỡng chạy nhanh rời khỏi đại viện Tỉnh ủy.
- Hừ, ông ta dám lâm trận bỏ chạy?
Vinh Khải Cao càng thêm phẫn nộ, mặc dù một số trợ thủ đã xuống xe, quay chung quanh bên cạnh xe, nhưng Vinh Khải Cao vẫn vững vàng ngồi trong xe, không có nửa điểm muốn xuống xe.
Trong lúc này, một phen quyền uy liền hoàn toàn hiển lộ ra.
Vừa lúc đó, một chiếc xe Toyota mới tinh lấy tốc độ cực nhanh từ nội thành Tề Hà chạy như bay đến. Các cán bộ thành phố Tề Hà đều nhận ra, đây là xe của Bí thư Thành ủy Đàm Khải Hoa.
Đàm Khải Hoa rốt cục nhận được tin tức liền chạy tới.
Chiếc xe Toyota cách hai mươi mấy mét liền dừng lại thật mạnh, phát ra tiếng thắng xe cực kỳ chói tai. Cửa xe mở ra, Đàm Khải Hoa từ ghế lái phụ nhảy xuống, lấy tốc độ nhanh nhất hướng đoàn xe lãnh đạo Tỉnh ủy chạy tới.
- Bí thư Vinh, chào ngài chào ngài, ngài đích thân đến...
Đến trước cửa kính xe Vinh Khải Cao, Đàm Khải Hoa không ngừng cúi đầu khom lưng, thở hồng hộc nói, mặt và cổ đều là mồ hôi lạnh. Trên mặt ông ta quả thật có vài đạo vết máu hết sức rõ ràng, trong đó có một vết, từ khóe mắt bên phải xẹt qua mũi, trực tiếp kéo đến cằm. Tuy rằng không phải rất sâu, nhưng cũng làm cho lòng người cảm thấy sợ.
- Tôi nếu không đến, các người đều trốn được Tỉnh ủy sao?
Vinh Khải Cao không chút nào thương tiếc, lạnh lùng nhìn ông ta. Đối với những vết máu trên mặt ông làm như không thấy, lạnh lùng nói.
- Vâng, Bí thư Vinh, đều là lỗi của tôi. Tôi không làm được việc, không có đúng lúc xử lý tốt quần chúng mâu thuẫn, tính cảnh giác không cao...
Đàm Khải Hoa không dám cãi lại, liên tiếp làm kiểm điểm, vẻ mặt sợ hãi.
- Hừ!
Vinh Khải Cao lại hừ lạnh một tiếng, không để ý đến ông ta nữa, chuyển hướng về phía Trịnh Mỹ Đường.
- Quần chúng còn ở Thành ủy?
- Vâng, Bí thư Vinh, còn ở Thành ủy.
- Đến Thành ủy!