Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 540 : Càng náo càng lớn

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Đỗ Song Ngư đột nhiên nói:



- Trưởng phòng Lý, anh có phải muốn bắt tôi hay không?



Lục Cửu còn có điểm kỳ quái hỏi:



- Trưởng phòng Lý, đây là ai?



Sự kiện bao vây tòa nhà Thành ủy phát sinh mấy ngày hôm trước, Lục Cửu tuy rằng hỏi ý kiến của thành phố nhưng lại không dám lộ diện. Lúc ấy, cảm xúc của quần chúng nông trường quá mức kích động, ngay cả Bí thư Thành ủy Đàm Khải Hoa cũng bị thương. Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa thì trực tiếp đưa vào bệnh viện cấp cứu, Lục Cửu như thế nào dám lộ diện? Nếu để cho công nhân viên nông trường biết được ông chính là Bí thư huyện ủy Vân Hồ thì sẽ không để ông yên.



Cho đến khi Vinh Khải Cao và lãnh đạo tỉnh ủy đến, nhanh chóng khống chế tình thế, Lục Cửu lúc này mới dám lặng lẽ bước ra, nhưng vẫn đứng khá xa, cũng không nhận ra được nhân vật phong vân Đỗ Song Ngư.



Lý Văn Hàn vội đáp:



- Bí thư Lục, cậu ta chính là Đỗ Song Ngư, công nhân viên của nông trường Triều Dương. Chuyện phát sinh ở thành phố, cậu ta là người dẫn đầu đấy.



Nói xong, lại nhìn phải trái một cái, thấy bên cạnh không còn cảnh sát đi theo. Nhưng cũng không sao, nếu Đỗ Song Ngư đã xuất hiện, bất kể thế nào cũng không để y chạy thoát.



Lục Cửu bừng tỉnh, ánh mắt nhìn Đỗ Song Ngư lập tức trở nên lạnh như băng, tràn đầy thù hận.



Hóa ra đầu sỏ đang ở trước mắt. Nhớ rõ mấy ngày hôm trước, Bí thư Đàm đã nói với mình, có liên quan đến người này, thật là hận thấu xương mà. Lục Cửu lúc ấy phỏng chừng, Đàm Khải Hoa ý định giết Đỗ Song Ngư đều có.



- Đỗ Song Ngư, cậu nên biết, cậu tụ tập gây rối là vi phạm pháp luật. Cậu theo tôi trở lại phòng Công an, coi như là cậu tự đầu thú, tranh thủ nhận sự khoan hồng.



Lý Văn Hàn lập tức nói với Đỗ Song Ngư.



- Không đúng, Trưởng phòng Lý.



Đỗ Song Ngư còn chưa nói, vợ của y liền đoạt ngay phía trước, vẻ mặt rất kích động.



- Bí thư Tỉnh ủy Vinh hôm đó cũng không nói như vậy. Bí thư Vinh chính miệng nói, công nhân viên chức nông trường hành động ông ấy hoàn toàn có thể hiểu được, cũng rất thông cảm. Như thế nào mới qua được vài ngày, các người liền sửa miệng?



Lý Văn Hàn cười lạnh nói:



- Cô là ai?
Đỗ Song Ngư vội vàng bổ nhào ra hành lang lầu hai, hướng Hoàng Tử Hiên phất tay.



- Anh, chị dâu…



Đỗ San San lập tức nhìn thấy, kêu lên.



Lục Cửu và cán bộ Vân Hồ trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái.



Hoàng Tử Hiên không phải điên rồi chứ?



Hoàng Tử Hiên nghiêm mặt, không nói hai lời, đi nhanh lên lầu. Hai gã đàn ông trẻ tuổi và Đỗ San San theo sát đằng sau. Đỗ Song Ngư và Ngô Chí Tâm cũng vội vàng chạy tới.



- Đứng lại!



Phạm Hồng Vũ bỗng nhiên gào to một tiếng.



Đỗ Song Ngư và Ngô Chi Tâm lập tức hoảng sợ, không kìm nổi dừng bước, kinh nghi bất định nhìn Phạm Hồng Vũ.



Phạm Hồng Vũ không để ý tới bọn họ, đi nhanh đến bậc thanh, vừa lúc Hoàng Tử Hiên đi nhanh tới.



- Hoàng Tử Hiên, đứng lại.



Phạm Hồng Vũ lại hét lớn một tiếng, thân hình cao lớn chắn ở đầu bậc thang.



Hoàng Tử Hiên sửng sốt, dừng bước, mở to mắt nhìn một gã Trình Giảo Kim ở đâu nhả ra. Hai gã thanh niên mang súng lục đi đằng sau, giống như phản xạ có điều kiện, cầm súng lục bên hông, như hổ rình mồi.



- Cậu là Trưởng phòng Phạm?



Ngay sau đó, Hoàng Tử Hiên phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt kinh ngạc.



Ở hội nghị, Hoàng Tử Hiên đã gặp qua Phạm Hồng Vũ, lúc ấy Tào Thành, Phạm Hồng Vũ và nhân viên thư ký đều tham dự hội nghị. Chỉ có điều hai bên không có nói chuyện.



Phạm Hồng Vũ tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở thị trấn Thập Nguyên?