Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 559 : Anh không ra anh, em không ra em

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


- Gọi Đỗ Song Ngư?



Chánh văn phòng Ngô lập tức ngẩn cả người, không kịp phản ứng.



Anh hai, chúng tôi đang thương lượng chuyện tìm thư ký cho cậu, chẳng lẽ cậu muốn Đỗ Song Ngư làm thư ký cho mình?



Nhưng hắn là “kẻ xấu” mà thành phố muốn bắt lại!



Ngay cả Hoàng Tử Hiên cũng có chút ngơ ngẩn, suy nghĩ như thế nào mở miệng nói chuyện Đỗ Song Ngư với Phạm Hồng Vũ, thì vị này đã đề nghị trước tiên. Trố mắt một chút, Hoàng Tử Hiên nghi ngờ hỏi:



- Bí thư Phạm, cậu muốn Đỗ Song Ngư làm thông tín viên cho cậu?



Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười, nói:



- Ta muốn tìm hiểu tình huống của anh ta một chút, nếu thích hợp, thì mời anh ta chịu thiệt, làm thông viên cho tôi cũng chưa hẳn là không thể được.



Nói thì nói như thế, nhưng ý tứ đã biểu đạt rõ ràng.



Hoàng Tử Hiên cười khổ nói:



- Bí thư Phạm, có một tình huống, không biết cậu có rõ ràng hay không. Tôi nghe nói, cục Công an thành phố muốn bắt Đỗ Song Ngư….



- Đúng vậy, đúng vậy, Bí thư Phạm, tin tức này tôi cũng đã được nghe nói rồi.



Chánh văn phòng Ngô vội vàng ở một bên phụ họa, vẻ mặt kinh ngạc.



Phạm Hồng Vũ hỏi ngược lại:



- Bắt anh ta? Cục Công an thành phố có chính thức truyền đạt mệnh lệnh bắt người không? Hoặc là có chính thức gọi đến?



- Cái này thì thật không có, nhưng chiến hữu của tôi nói với tôi như vậy... A, chiến hữu của tôi làm việc ở cục Công an thành phố... Bằng không, tôi cũng sẽ không bảo Đỗ Song Ngư đến Hồng Châu tránh gió đâu.



Hoàng Tử Hiên không hề cố kỵ nói.



Chánh văn phòng Ngô liền nhìn y, trợn mắt há hốc mồm.



Hoàng đại ca, anh cũng không không cần thẳng thắng như vậy?



Biết rõ cục Công an thành phố muốn bắt Đỗ Song Ngư, anh còn khiến cậu ta "trốn chạy", đây không phải là bao che sao? Còn trước mặt Phạm Hồng Vũ nói ra! Anh làm Chủ tịch thực là "có trình độ"!



Phạm Hồng Vũ khoát tay chặn lại, nói:
Vài ba lời đã đem tình huống của mình đơn giản giới thiệu qua.



Phạm Hồng Vũ hỏi:



- Là nguyên nhân gì mà được điều đến nông trường?



Cục Nông nghiệp thành phố Tề Hà tuy rằng cũng không phải đơn vị đáng giá hâm mộ, nhưng so sánh với nông trường Triều Dương, thì chính là một cái trên trời một cái dưới đất. Nói như vậy, cán bộ cục Nông nghiệp không có khả năng điều hướng đến nông trường. Đây rõ ràng là bị giáng chức, trừ phi là phạm sai lầm.



Đỗ Song Ngư còn có điểm ngượng ngùng, nói:



- Đều do tính tình của tôi không tốt, tổng là ưa thích tranh luận với lãnh đạo.. Tuy nhiên trong vấn đề kỹ thuật, lãnh đạo trong cục đúng là có sai lầm, tôi liền nhịn không được, vạch ra cho bọn họ xem. Sau lại lãnh đạo cục nói, tôi tương đối thích hợp làm kỹ thuật, sẽ đem tôi điều đến nông trường.



Phạm Hồng Vũ liền hiểu rõ, có vẻ ở thế giới kia, Phạm cảnh quan chính là tính tình thối như vậy, từ văn phòng Địa ủy bị người ta đá đến cục Công an Địa khu, lại từ cục Công an Địa khu đá đến phòng Công an huyện Vũ Dương, từ đó về sau không chuyển đi đâu nữa.



Đỗ Song Ngư thật ra cùng với Bí thư Phạm chính là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, ở hai thế giới bất đồng, gặp được cũng không sai biệt lắm.



- Hối hận sao?



Phạm Hồng Vũ đột nhiên hỏi.



- Hối hận? Không, không hối hận! Vợ của tôi chính là ở nông trường mà quen biết, tôi rất thỏa mãn, thậm chí rất cảm tạ lãnh đạo trong cục đã đem tôi điều đến nông trường. Bằng không, tôi sẽ không gặp được vợ của mình.



Đỗ Song Ngư vô cùng khẳng định nói, lời nói không có chút nào giả bộ.



Một người vợ toàn tâm toàn ý với y, quả thật đáng giá cho y kiêu ngạo.



- Được, đồng chí Đỗ Song Ngư, tôi hiện tại chính thức thông báo cho anh biết, anh đến trình diện bộ phận văn phòng, tạm thời ủy khuất anh làm thông tín viên cho tôi. Tôi về sau khả năng ở Vân Hồ công tác thời gian nhiều một chút. Tình huống nông trường bên này, anh đúng lúc thu thập, hướng tôi báo cáo.



Phạm Hồng Vũ gật đầu, trịnh trọng nói.



- Bí thư Phạm, tôi sợ làm không tốt...



Mặc dù Chánh văn phòng Ngô đã nói trước cho y biết, nhưng khi Phạm Hồng Vũ giáp mặt tuyên bố quyết định này, Đỗ Song Ngư vẫn có chút không ngờ được.



- Đừng lo, quyết định như vậy đi.



Phạm Hồng Vũ vung tay lên, lấy giọng điệu không thể nghi ngờ nói.



----------oOo----------