Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 567 : Đổi trắng thay đen
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Phạm Hồng Vũ cười, cũng không miễn cưỡng, ngồi ghế salon đối diện.
Trần Hà nhanh chóng rót cho Tạ Hậu Minh một tách trà, rồi nhẹ nhàng đặt cái tách tử sa trước mặt Phạm Hồng Vũ, sau đó lui ra ngoài, thuận tiện đóng cửa phòng lại, ngồi ở gian phòng ngoài, chính thức làm thông tín viên cho Phạm Hồng Vũ.
Tân Chủ tịch huyện vừa mới đến nhậm chức, hết thảy cần phải chú ý cẩn thận.
Phạm Hồng Vũ xuất ra thuốc lá, mời Tạ Hậu Minh một điếu.
Tạ Hậu Minh hút thuốc, cười hỏi:
- Chủ tịch huyện Phạm, chuyện bên nông trường như thế nào rồi?
- Chủ nhiệm Tạ, tôi cũng ở nông trường ba ngày. Trong thời gian ngắn như vậy cũng không dám nói là xử lý hết mọi chuyện. Chủ yếu là làm quen với các đồng chí và hoàn cảnh ở nông trường một chút.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười đáp.
- Đúng vậy, nông trường Triều Dương tuy nhỏ nhưng dù sao cũng có đến một trăm dặm với mấy chục người. Nhưng tình trạng kinh tế lại không ổn, nhiều khoản nợ. Trong khoảng thời gian ngắn muốn hoàn toàn xoay chuyển được thế cục này thì quả thật có chút khó khăn. Haha, đương nhiên, Chủ tịch huyện Phạm là người có tiếng về năng lực xây dựng kinh tế, lại từng công tác ở cơ quan lớn trong một khoảng thời gian dài, khẳng định là sẽ có biện pháp thay đổi hiện trạng.
Phạm Hồng Vũ khiêm tốn nói:
- Chủ nhiệm Tạ quá khen rồi, nổi danh về xây dựng kinh tế thì không dám. Tuy nhiên tư tưởng của các cán bộ nông trường còn khá bảo thủ, chịu ảnh hưởng của kinh tế có kế hoạch quá sâu, tạm thời muốn thay đổi quan niệm này của bọn họ là không dễ dàng. Điều này phải còn cần thời gian.
- Ừ, giải phóng tư tưởng, thay đổi quan niệm là hai mấu chốt để đảm bảo cải cách mở ra thành công. Hệ thống ở nông trường, từ góc độ nào đó mà nói thì khá là đóng kín, ánh mắt nhìn vấn đề có tính giới hạn. Trong hoàn cảnh như vậy thường sẽ hình thành chủ nghĩa đỉnh núi. Giống như trước đây bọn họ đến thành phố gây rối, cũng chính là thể hiện của tính cực hạn và chủ nghĩa đỉnh núi.
Tạ Hậu Minh nói rõ, giọng điệu vô cùng nghiêm túc, vẻ mặt phẫn giận, có chút hiên ngang lẫm liệt.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Chủ nhiệm Tạ, đối với phần tử nguy hại đến xã hội trị an, hoành hành ngang ngược, nhất là bọn lưu manh đầu mục thì nhất định phải nghiêm khắc đả kích, tuyệt không nhân nhượng.
- Đúng, cần phải nghiêm khắc đả kích. Cát Đại Tráng khi mới đến phụ trách đồn công an Thập Nguyên, tôi đã nói qua tình huống với cậu ấy, tình huống của Thập Nguyên rất phức tạp, yêu cầu cậu ta nên dụng tâm suy nghĩ nhiều hơn, suy nghĩ ra một biện pháp chấn chỉnh trị an của khu Thập Nguyên. Ngay từ đầu, cậu ta đã hạ quyết tâm, đem em ruột là Cát Nhị Tráng bắt lại, phạt lao động giáo dục một năm. Tình trạng của Thập Nguyên tốt hơn trước kia rất nhiều. Hôm đó, cậu ta không biết Chủ tịch huyện Phạm đến khu Thập Nguyên, lại không ai đúng lúc báo cáo cảnh sát, Cát Nhị Tráng nổi điên, nếu không phải Chủ tịch huyện Phạm đúng lúc ngăn lại, chỉ sợ sẽ gây ra sự kiện đổ máu. Hôm trước tôi đến phòng tạm giam gặp Cát Đại Tráng, cũng mắng cho cậu ta một trận. Tiểu tử này một phen nước mắt nước mũi hướng tôi làm kiểm điểm, hối hận vì năm đó giáo huấn Cát Nhị Tráng chưa đủ. Sớm biết rằng cậu ta còn nổi điên như thế thì lúc ấy nên trực tiến phán cho cậu ta thêm vài năm nữa. Ôi, cũng chỉ vì Cát Nhị Tráng mà cái eo của Cát Đại Tráng không thẳng lên nổi. Năm đó, tôi thấy cậu ta có cố gắng với công tác, nghiêm túc đối phó kẻ xấu nên mới để cho cậu ta đến đồn công an Thập Nguyên phụ trách.
Tạ Hậu Minh vừa nói vừa lác đầu thở dài.
Quả nhiên là bị Trần Hà nói trúng rồi. Đây chính là nguyên nhân chủ yếu mà Tạ Hậu Minh khẩn cấp đến văn phòng thăm hỏi.
Nếu như Phạm Hồng Vũ không có tự mình trải qua chuyện trong tiệm ăn kia, không có tự mình lãnh giáo qua Cát Đại Tráng thì chắc có lẽ những lời Tạ Hậu Minh nói hắn có thể nghe lọt.
Nhưng thật không may, hắn đã tự mình trải qua.
Tạ Hậu Minh lời này chính là trộn lẫn khái niệm, nếu nói nghiêm trọng chính là đổi trắng thay đen.
Cát Đại Tráng trong miệng của Tạ Hậu Minh là một Trưởng đồn công an rất có trách nhiệm?
Có phải hay không cần phát cho anh ta một tờ giấy khen?