Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 576 : Đục khoét nền tảng

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Màn đêm buông xuống!



Trong phòng khách quý nhà khách Ôn Tuyền, bốn người vây quanh một cái bàn trà.



Thang tiểu thư đang pha trà.



Một đại mỹ nữ thiên kiều bá mỵ ngồi cùng một chỗ với Phạm Hồng Vũ, mặc chiếc váy tím dài thật đẹp, mái tóc dài đen nhánh búi thành lọn, một viên ru bi đeo trước ngực phát ra thứ ánh sáng mộng ảo.



Đây là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Giám đốc điều hành của tập đoàn Thiên Ca Hongkong Triệu Ca.



Thang tiểu thư pha trà xong, Triệu Thục nhẹ nhàng rót vào trong một cái tách nhỏ, đặt trước mặt Phạm Hồng Vũ.



Tập đoàn Thiên Ca và tập đoàn Lệnh thị hợp tác với nhau, trong khu công nghiệp điện tử kia, tập đoàn Thiên Ca chiếm 40% cổ phần.



Đây không phải là phòng của Lệnh Hòa Phồn mà là phòng của Triệu Ca.



Lần này Triệu Ca và Lệnh Hòa Phồn cùng nhau đến hồng châu. Triệu Ca rất săn sóc cho Phạm Hồng Vũ. Bữa tiệc vừa rồi Triệu Ca không có tham dự. Hắn bây giờ là Chủ tịch huyện, Triệu Ca sợ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho hắn.



Đến Hongkong đã hơn hai năm, Triệu Ca không còn là Triệu Ca của ngày xưa nữa, sớm đã trở thành mỹ nhân đô thị chói mắt. Trong vô số ánh mắt của tinh anh thương giới, Triệu đổng là một nữ cường nhân. Hơn hai năm trước, công ty điện tử Thiên Ca bỗng nhiên được thành lập ở Hongkong, sau hơn một năm liền biến thành tập đoàn Thiên Ca với tài sản hơn trăm triệu.



Với tư cách là người sáng lập ra tập đoàn Thiên Ca, gần như không ai biết được Triệu Ca rốt cuộc có lai lịch như thế nào. Cũng có người điều tra qua, nói Triệu Ca là đến từ một huyện hẻo lánh nhỏ của tỉnh Thanh Sơn, nhưng kết quả điều tra này lại bị đa số người cự tuyệt.



Điều này không có khả năng!



Thương giới có thể nhận thiên tài, nhưng không có khả năng nhận thần thoại.




- Lần trước đi Mỹ em đã đàm phán với một tập thể. Sau khi chúng ta làm xong công tác xây dựng thì bọn họ sẽ sang.



Lệnh Hòa Phồn kinh ngạc nói:



-Ca Nhi, hóa ra là em đã sớm hành động.



- Đúng vậy, tháng ba khi em đến Mỹ, Đan Vũ đã nói với em nên chú ý phương diện nhân tài về nghiên cứu phát triển kỹ thuật sản phẩm điện tử. Nói thật, hiện tại nếu nói đến quốc gia Âu Mỹ đục khoét nền tảng thì vấn đề lớn nhất không phải là ở giá cả mà là ở chỗ tìm kiếm. Chỉ cần tìm người thích hợp chứ không cần quan tâm giá cả.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Hiện tại, toàn bộ sản nghiệp internet, ở toàn cầu cũng chỉ vừa mới khởi bước. Trên cơ bản còn có rất ít người ý thức được tầm quan trọng của việc phát triển nhân tài phần mềm. Thiên Lý mã đã có nhưng Bá Nhạc lại không có.



Lệnh Hòa Phồn ngẫm nghĩ một chút rồi nói:



- Ở Mỹ tìm được nhân tài có hay không nên để lại bên đó. Chúng ta có thể thành lập một công ty tại Mỹ, khiến cho bọn họ phát triển phần mềm, thành quả nhập vào công ty là được. Nước Mỹ dù sao không phải quốc nội có thể sánh bằng. Những tài liệu có liên quan tương đối tìm dễ dàng, càng thêm có kết quả nghiên cứu nhanh chóng.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Hòa Phồn, anh đây là suy tính thương nghiệp hóa quá. Nhưng anh đừng quên, quốc gia Âu Mĩ đối với chúng ta luôn che giấu kỹ thuật. Hiện tại bất hiển sơn, bất lộ thủ, bọn họ còn chưa cảnh giác, nhưng một khi sản phẩm của chúng ta bắt đầu đưa ra thị trường, có được thành tích tốt thì bọn họ sẽ không chịu ngồi yên đâu. Đừng tưởng rằng nước Mỹ có bao nhiêu dân chủ, đối với việc phong tỏa kỹ thuật đối với chúng ta cho đến nay vẫn chưa có thả lỏng. Tôi thấy vẫn là nên đem nhân tài trực tiếp đào về đây, còn có thể làm giáo sư, huấn luyện cho chúng ta một loạt con người mới. Cho nên, ngoại trừ đục khoét nền tảng, hai vị Chủ tịch còn phải toàn lực bồi dưỡng nhân tài kỹ thuật cho riêng mình. Trong lĩnh vực điện tử, bồi dưỡng nhân tài là giai đoạn hoàng kim nhất. Tất cả mọi người vừa mới khởi bước, không giống như công nghiệp truyền thống có sự chênh lệch lớn như vậy.



Hiện tại tất cả mọi người trên cơn bản đều đứng cùng một hàng, ai chạy trước thì người đó chiếm cứ tiên cơ. Sau khi chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, Liên Xô liều mạng lục soát của cải hữu hình của nước Đức. Toàn bộ nhà xưởng đều chở về Liên Xô. Còn nước Mỹ thì liều mạng lục soát nhân tài kỹ thuật của nước Đức. Qua mấy thập niên, sự chênh lệch đã trở nên vô cùng rõ ràng.



Lệnh Hòa Phồn như thoáng chút suy nghĩ rồi gật đầu.