Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 579 : Lý Văn Hàn hoàn toàn bị bối rối

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Lúc Lý Văn Hàn đi đến khách sạn Mai Sơn, Phạm Hồng Vũ đang ngồi cùng một cô gái trẻ chừng hai mươi tuổi nói chuyện, nghiêm chỉnh mà nói là cô gái đó đang nói và Phạm Hồng Vũ đang nghe.



Cô gái này trông rất xinh xắn, khuôn mặt tròn bầu bĩnh, mái tóc đen nhánh, làn da trắng hồng, khi cười có hai má lúm đồng tiền, vóc dáng không cao, đôi gò bồng đảo căng đầy…



Không nghi ngờ gì nữa, cô gái này chính là phóng viên của Thanh Sơn nhật báo – Bành Na.



Thời điểm tháng tư, trời cũng không nóng lắm, Bành Na mặc một bộ trang phục công sở, kết hợp với dáng người mềm mại của cô, hình thành nên một sức hấp dẫn mãnh liệt đối với cánh mày râu.



Bành Na líu ríu nói với Phạm Hồng Vũ một số chuyện xảy ra gần đây ở tòa soạn. Đương nhiên, đều là chuyện giữa đồng sự với nhau, toàn chuyện tầm phào cả nhưng Bành Na lại nói rất hăng say, Phạm Hồng Vũ cũng hứng thú nghe, thỉnh thoảng lại gật đầu, vẻ mặt mỉm cười vui sướng.



Trước khi khi Phạm Hồng Vũ còn làm việc ở tỉnh, Bành Na hầu như ngày nào cũng gọi điện cho hắn để tán gẫu, sớm đã trở thành thói quen. Lần này Phạm Hồng Vũ đến Vân Hồ công tác, rất nhiều chuyện xảy ra cùng nên rất bận, nói chuyện với Bành Na cũng chỉ rất ngắn gọn. Hôm nay gặp mặt ở đây, đương nhiên Bành Na phải nói cho “đã” thì thôi.



Trên thực tế Bành Na cũng không phải cô gái nói nhiều, nhưng trước mặt Phạm Hồng Vũ lại là một ngoại lên, có chuyện gì, cô cũng thích nói với Phạm Hồng Vũ.



Phạm Hồng Vũ cũng rất hứng thú nghe. Lúc nói chuyện phiếm với Bành Na, Phạm Hồng Vũ cảm thấy rất thoải mái, không hề có bất cứ gánh nặng tâm lý nào… -Chủ tịch huyện Phạm.



Lý Văn Hàn đi đến, vẻ mặt tươi cười chào hỏi Phạm Hồng Vũ.



Phạm Hồng Vũ lúc này mới ngẩng đầu lên, giơ tay lên với ông ta, nói: -Trưởng phòng Lý, đến rồi à?



Đợi Lý Văn Hàn đi đến trước mặt, Phạm Hồng Vũ mới đứng dậy, bắt tay với ông ta, Bành Na cũng đứng dậy theo.



-Nào, trưởng phòng Lý, giới thiệu cho ông một chút, đây là Bành Na, là phóng viên của Thanh Sơn nhật báo. Na Na, đây là Trưởng công an huyện Vân Hồ bọn anh – Lý Văn Hàn.



-Xin chào, trưởng phòng Lý.



Bành Na chủ động vươn bàn tay nhỏ bé với Lý Văn Hàn.



Lý Văn Hàn giật mình kinh hãi, ông ta thật sự không ngờ cô gái trẻ xinh đẹp này lại là phóng viên báo tỉnh.



Sau khi đi vào cửa, ông ta còn ngạc nhiên, Phạm Hồng Vũ không phải gọi một mình ông ta đến hay sao? Vốn tưởng rằng chỉ có hai người ăn cơm nói chuyện, không ngờ bên cạnh hắn lại có một cô gái xinh đẹp như vậy, thật sự là khó hiểu.



Có phóng viên báo tỉnh ở đây, Phạm Hồng Vũ có thể nói chuyện “bí mật” gì với ông ta chứ?



-Xin chào xin chào, phóng viên Bành, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nay mới có dịp gặp mặt.



Lý Văn Hàn trong lòng giật mình, nhưng miệng cũng không nhàn rỗi, vội bắt tay Bành Na, luôn miệng nói.
Trong đầu chợt lóe lên, Lý Văn Hàn rốt cuộc đã nhớ ra rồi, người thanh niên này không phải là thư ký của Bí thư Đoàn Thần Hân sao?



Biết rõ chức vụ của Lưu Bân, Lý Văn Hàn lập tức trở nên vô cùng khẩn trương.



Phạm Hồng Vũ tối nay, không ngờ mời thư ký của Đoàn Thần Hân đến ăn cơm cùng với ông ta?



Thật là vinh dự biết bao.



-Xin chào, trưởng phòng Lý.



Lưu Bân mỉm cười bắt tay với Lý Văn Hàn. Vừa rồi nói chuyện với Phạm Hồng Vũ, giống như người trẻ tuổi nói chuyện bình thường, đó là bởi vì hai người họ không những bằng tuổi nhau, thân phận địa vị cũng tương đương. Giờ sang Lý Văn Hàn, khí thế lập tức trở nên khác hẳn. Đương nhiên, không phải là từ trên cao nhìn xuống. Cũng vẫn cười nói như vậy, nhưng lại khiến cho Lý Văn Hàn cảm thấy áp lực rất lớn.



-Xin chào xin chào, Trưởng phòng Lưu.



Lý Văn Hàn vươn hai tay, bắt chặt tay Lưu Bân, hơi cúi đầu, kính cẩn vô cùng.



-Trưởng phòng Lưu, đây là Bành Na, là phóng viên báo tỉnh. Na Na, qua chào trưởng phòng Lưu đi.



Lúc giới thiệu Bành Na, giọng điệu Phạm Hồng Vũ lại khác hẳn, như thể đang giới thiệu em gái cho bạn mình vậy.



Lưu Bân liền cười, nói: -Chủ tịch huyện Phạm, tin tức lạc hậu rồi, tôi và phóng viên Bành đây là người quen cũ…



Phạm Hồng Vũ cười nói: -Ờ nhỉ, tôi quên là Na Na đã thành người nổi tiếng toàn tỉnh rồi.



Bành Na liếc nhìn hắn một cái, nói: -Anh, anh lại chê cười em rồi.



Lưu Bân cười nói: -Cô Bành phải coi chừng nhé. Người này ấy à, cứ có cơ hội là trêu ghẹo thôi.



Phạm Hồng Vũ cười ha hả.



Ba người bọn họ nói chuyện vui vẻ như vậy, nhưng Lý Văn Hàn thì lại căng thẳng không chịu được.



Phạm Hồng Vũ bỗng nhiên bay ra trận chiến như vậy, một là phóng viên báo tỉnh, một là thư ký của Chủ nhiệm UB Chính trị - Pháp luật Tỉnh ủy, cùng đến ăn cơm với một trưởng công an huyện cỏn con như ông ta, không biết là có mục đích gì.



Nhưng có một điều Lý Văn Hàn rất rõ ràng, đó chính là gặp phải những người hoành tráng như vậy, không gian để ông ta né tránh là rất nhỏ..