Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 589 : Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Trong đường truyền có âm thanh "ục ục", Lý Văn Hàn không có ý đến ngay văn phòng làm việc huyện ủy, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, đang tập trung suy nghĩ có nên đến văn phòng của Phạm Hồng Vũ hay không.



Đã đến lúc tan việc, Lý Văn Hàn không xác định Phạm Hồng Vũ có còn ở văn phòng hay không, cũng là ôm ý niệm "chẳng may" trong đầu.



Không ngờ điện thoại lập tức được kết nối, người cầm ống nghe bên kia là Phạm Hồng Vũ:



- Xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.



- Chủ tịch huyện, tôi là Lý Văn Hàn....



Lý Văn Hàn trong lòng vô cùng vui vẻ, vội kính cẩn nói, chỉ nói Chủ tịch huyện không nói "Phạm", dường như biểu lộ mối quan hệ thân thiết hơn.



- À, Trưởng phòng Lý.



- Chủ tịch huyện, tôi báo cáo chuyện này với anh, vừa rồi, Chủ nhiệm Tạ có gọi điện cho tôi với tâm trạng vô cùng nóng giận, chất vấn sao tôi phải bắt và thẩm tra Cát Đại Tráng, ông ta bảo tôi phải nhanh chóng đi đến văn phòng....



Lý Văn Hàn nhanh chóng báo cáo với Phạm Hồng Vũ, tuy nói ngắn gọn nhưng đúng với việc Tạ Hậu Minh nói việc tạm thời cách chức Cát Đại Tráng, nói đúng sự thật với Phạm Hồng Vũ, đúng là đã tiến hành "cách ly thẩm tra" Cát Đại Tráng.



Có rất nhiều lãnh đạo nghe tin "bắt giam" đã sợ vỡ mật, lúc này ban hành các quy định có liên quan, có cả ngàn biện pháp kỷ luật nội bộ, cái được gọi là "cách ly thẩm tra" và các kiểu áp đặt không sai biệt lắm.



Phạm Hồng Vũ mỉm cười thản nhiên nói:



- Trưởng phòng Lý, chuyện cơ quan kỷ luật nội bộ không cần báo cáo với tôi, đồng chí Tạ Hậu Minh hiện giờ còn kiêm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy công an, anh hãy báo cáo với ông ấy.



- Vâng, Chủ tịch huyện, tôi hiểu rồi.



Lý Văn Hàn nhanh chóng nói.



- Tốt lắm, tạm biệt hẹn gặp lại.



Phạm Hồng Vũ không nói thêm nhiều, lập tức cúp máy.



Lý Văn Hàn không khỏi có chút ngơ ngẩn.



Vị này đúng là thật sắc sảo nhanh nhẹn vô cùng.



Trên mặt hiện lên vẻ tự giễu cợt chính mình. Năm mươi tuổi đời, lại hướng một người nhỏ gấp đôi tuổi mình, vội vàng khoe thành tích.



Nhưng trong thâm tâm ông ta, khi gọi điện cho Phạm Hồng Vũ thật sự không nghĩ đến tuổi, chỉ nghĩ hắn là lãnh đạo, là cấp trên.
Bởi vì người ta thường nói "Nỗ lực sẽ được đền đáp"



Tuy nhiên, Lý Văn Hàn sẽ không nói ra chuyện này, Vương Quân là người thân tín nhất ở trong cục của ông ta, là tâm phúc của ông ta, ông ta không thể đổ trách nhiệm lên người Vương Quân, nếu biết được Vương Quân sẽ thất vọng vô cùng.



- Bí thư, theo tôi nghĩ do Cát Đại Tráng đạo đức nhân phẩm anh ta không tốt, nếu chúng ta không xử lý, cứ để người ta tố cáo thì chúng ta càng thêm bị động. Bí thư, ngài cũng biết đó, lần trước phát sinh sự kiện "bao vây" hiện tại còn chưa khá hơn, ngay cả các lãnh đạo ở tỉnh và thành phố đều chú ý đến chuyện này.



Lý Văn Hàn nói thành khẩn, chí ít nhìn qua cũng thấy được sự thành khẩn.



Tạ Hậu Minh không nói gì, gắt gao nhìn ông ta.



Lý Văn Hàn cũng dự tính được điều này nhưng cũng không khỏi tránh được sự sợ hãi, thân hình có chút run rẫy.



- Văn Hàn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?



Thật lâu sau, Tạ Hậu Minh khẽ thở dài, thấp giọng hỏi, trong mắt của ông ta toát ra tia nhìn "tình cảm".



Lý Văn Hàn vội vàng nói:



- Bí thư, quả thật chỉ vì Cát Đại Tráng làm chuyện trái với pháp luật nghiêm trọng...



Tạ Hậu Minh thản nhiên cười, nói:



- Là sao? Nghiêm trọng đến mức cậu không hỏi tôi một tiếng? Văn Hàn, nhiều năm như vậy tôi đối với cậu thế nào?



Mặt của Lý Văn Hàn nóng lên.



Tạ Hậu Minh là người “giang hồ" như vậy, phải dỗ dành ông ta thật sự không phải là chuyện dễ dàng gì. Mặc dù ông ta không biết nội tình, nhưng có thể khẳng định Lý Văn Hàn có thay đổi lớn, không còn là Lý Văn Hàn của trước kia nữa.



Nhưng trong lúc này, Lý Văn Hàn đã không còn đường lui, chỉ kiên trì nói:



- Bí thư đối với tôi, ân trọng như núi...



- Ân trọng như núi? ha ha..



Tạ Hậu Minh lại cười thản nhiên, lắc đầu, vẻ mặt thật sự rất cô đơn.



- Văn Hàn, tôi hiện tại không ép cậu, cậu hãy trở về suy nghĩ một chút, khi nào suy nghĩ thông suốt hãy đến tìm tôi.