Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 592 : Vận mệnh chính trị huyện Vân Hồ nảy sinh biến hóa?
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Phạm Hồng Vũ thân ảnh cao lớn lại một lần nữa xuất hiện tại tòa nhà huyện ủy.
Hắn là tới tham dự hội nghị công việc Bí thư.
Nói như vậy, hội nghị công việc Bí thư mỗi tuần mở một lần. Văn phòng Huyện ủy dựa theo chỉ thị của Bí thư Lục mà an bài. Khi Phạm Hồng Vũ đến văn phòng huyện ủy, vừa lúc Tạ Hậu Minh cũng bước tới.
Loại tình huống này khá hiếm thấy. Bình thường Tạ Hậu Minh luôn là người cuối cùng tới cuộc họp, sánh vai cùng lúc với Lục Cửu, không nghĩ tới hôm nay lại đến sớm vài phút đồng hồ.
- Xin chào Chủ nhiệm Tạ!
Phạm Hồng Vũ mỉm cười chào hỏi Tạ Hậu Minh.
- Chủ tịch huyện Phạm!
Tạ Hậu Minh ngoài cười nhưng trong không cười trả lời một tiếng, ánh mắt rét căm căm.
Mấy ngày nay, ông ta cũng không hiểu được nguyên nhân phản bội của Lý Văn Hàn. Cho đến ngày hôm qua, khi Phạm Hồng Vũ tự mình đến bệnh viện Nhân dân thăm hỏi công nhân viên chức nông trường Triều Dương bị thương, Lý Văn Hàn và Vương Quân cũng đi cùng. Tạ Hậu Minh lúc này mới rốt cuộc hiểu rõ vấn đề là ở chỗ nào.
Không ngờ là do Phạm Hồng Vũ xúi giục Lý Văn Hàn.
Biết được tin tức này, Tạ Hậu Minh gần như muốn tức giận hộc máu.
Phạm Hồng Vũ không ngờ lại âm thầm chơi ông.
Ở ngoài mặt thì đáp ứng ngon lắm, dường như muốn tranh thủ sự ủng hộ của ông, không nghĩ tới quay người lại xúi giục Lý Văn Hàn. Tuổi còn nhỏ, chưa đủ lông đủ cánh nhưng thủ đoạn của kẻ hai mặt lại biết thừa.
Người từ cơ quan lớn đi ra, thích nhất là thủ đoạn của kẻ hai mặt. Rõ ràng là mình đầy ý xấu, nhưng trên mặt lại cứ mỉm cười. Nói Lục Cửu nham hiểm, không nghĩ tới Phạm Hồng Vũ so với Lục Cửu còn nham hiểm hơn.
Phạm Hồng Vũ loại diễn xuất tiểu nhân này hoàn toàn chọc giận Tạ Hậu Minh.
Lão Thôi tạm rời cương vị công tác, Phạm Hồng Vũ đến nhận chức, huyện Vân Hồ tạo thành cục diện “chân vạc”. Nhưng một chân này củ Phạm Hồng Vũ dường như còn mạnh hơn chân của lão Thôi nhiều lắm. Vừa mới đến nhậm chức mười ngày đã phát động ra được cục diện làm cho người ta không tưởng được.
Lại nói tiếp, Phạm Hồng Vũ cho dù trong chuyện này nhường một bước, nhưng cũng không coi là quá mất mặt. Dù sao hắn mới đến, tình huống chưa quen thuộc, nên không tiện chống đối Bí thư Huyện ủy hay Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện. Điều này có thể lý giải.
Ai ngờ tính cách của hắn thật cương liệt, nửa điểm ủy khuất cũng không chịu.
Xét thấy, Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm, Chủ nhiệm Tạ đặt song song là không có đạo lý.
Có lẽ không chỉ một mình Lâm Vũ Tường là có ý như vậy.
- Ngày hôm qua, phòng Công an huyện báo một vụ án, có liên quan đến Trưởng đồn công an khu Thập Nguyên. Tổ kiểm tra kỷ luật của Phòng công an huyện ở khu Thập Nguyên tiến hành chỉnh đốn thì nhận được tố cáo của quần chúng khu Thập Nguyên.
Lâm Vũ Tường mở quyển sổ ghi chép trước mặt, bắt đầu trình bày tình huống.
Căn cứ vào tài liệu mà phòng Công an huyện báo lên Ủy ban Kỷ luật, vấn đề của Cát Đại Tráng rất nghiêm trọng. Tham ô hối lộ, cuộc sống hủ bại, quan hệ nam nữ sa đọa, phương pháp công tác thô bạo, tra tấn bức cung, lợi dụng quyền chức bao che cho đám lưu manh thị trấn Thập Nguyên. Ước chừng bảy tám tội danh.
- Đương nhiên, những tình huống trước mắt này chỉ là sơ hạch, còn cần thu thập thêm nhiều chứng cứ nữa. Nếu tình huống là thật, vật thì tất yếu nên áp dụng thi thố trừng phạt với Cát Đại Tráng. Phòng công an huyện tạm thời cách chức Cát Đại Tráng, tiếp nhận điều tra.
Lâm Vũ Tường giới thiệu sơ lược vụ án của Cát Đại Tráng, rồi khép lại tài liệu, mắt nhìn Lục Cửu, đợi y cho biết ý kiến.
Cát Đại Tráng là cán bộ cấp phó phòng, trưởng đồn công an thực quyền, tiến hành áp dụng thi thố với y, tuy rằng trên lý luận có thể do UBND huyện tự quyết định, nhưng dựa trên quy trình thực tế thì phải thông qua sự đồng ý của Huyện ủy.
Lâm Vũ Tường tự động đem quyền quyết định giao cho Lục Cửu.
Rõ ràng việc này đã động vào vảy ngược của Tạ Hậu Minh. Lâm Vũ Tường không muốn tự mình quyết định.
- Chủ nhiệm Lâm, ý kiến của Ủy ban Kỷ luật như thế nào?
Lục Cửu nhẹ nhàng nói một câu, đá trái bóng trở về.