Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 604 : Bí thư Thành ủy tức giận

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Nhưng sự thật lời cảnh báo của Lục Cửu không có tác dụng gì cả.



Tạ Hậu Minh làm theo ý mình, với cảnh báo của Phạm Hồng Vũ và Lục Cửu ông ta không thèm để mắt tới, lại tiếp tục nói đến vấn đề tra tấn bức cung, yêu cầu cơ quan chính trị pháp luật cấp trên phải điều tra rõ chuyện này, bởi vì chuyện này liên quan đến Trưởng phòng công an huyện Vân Hồ Lý Văn Hàn, ở huyện không tiện để giải quyết.



Lục Cửu nhận được tin tức trên tức giận đến mức gần như muốn ói máu, đi tới đi lui, vơ được gì đập cái đó, nào ống bút, nào chén trà không bỏ xót cái nào cả, văn kiện trên bàn thì văn tung tóe khắp nơi.



- Lão già đáng ghét.... Lão già dốt nát…



Lục Cửu nghiến răng nghiến lợi, hung tợn mắng chửi.



Chưa thấy y tức giận như vậy bao giờ.



Lục Cửu đến huyện Vân Hồ năm năm rồi, lần đầu tiên nói văng tục thế này. Hơn nữa điều khiến Lục Cửu nổi giận chính là chuyện này không liên quan gì đến y, chỉ là Phạm Hồng Vũ và Tạ Hậu Minh đấu đá với nhau, mà Bí thư Lục y trúng đạn.



....



Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại trên bàn reo lên, mắt Lục Cửu lóe lên tia lửa giận, bước lên nhắc ống nghe.



- Nghe.



Hung hăng la lên một tiếng



Người bên kia điện thoại không nói nửa lời.



- Nói đi.



Lục Cửu gần như muốn nổ tung, lại rống to lên một tiếng.



- Lục Cửu, đang tức giận à?



Lặng im một lát có tiếng người đầu dây bên kia nói với vẻ không hài lòng lắm.


Lục Cửu nói với âm thanh vô cùng lớn, cho thấy thái độ phục tùng mệnh lệnh của Bí thư Đàm.



Im lặng một chút, Đàm Khởi Hoa bắt đầu nói thêm:



- Lục Cửu, có một số chuyện cần suy nghĩ nhiều, cần suy xét vấn đề không nên chỉ nghĩ trong vòng chật hẹp. Cậu là người thông minh, nhìn vấn đề, suy xét vấn đề phải nhìn cho toàn cục, phải nhìn cao hơn một chút. Không thể xem mình đồng đẳng với các đồng chí khác được?



Giọng điệu cũng đã nhỏ nhẹ bớt.



Có lẽ Đàm Khởi Hoa cảm thấy vừa rồi phê bình Lục Cửu như vậy là quá khắc khe, nên thay đổi thái độ, nhắc nhở y vài câu, xem như an ủi.



Quản lý cấp dưới thưởng phạt đúng cách đó mới là chính đạo, chỉ uy hiếp hoặc dụ dỗ không cũng không được.



Lục Cửu lập tức nói:



- Đúng vậy ạ, Bí thư Đàm, cảm ơn ngài đã dạy bảo, chuyện này quả thật cái nhìn của tôi quá nhỏ hẹp, tôi nhất định sẽ chú ý.



- Hãy suy nghĩ nhiều hơn, Bí thư Huyện ủy là một nhịp cầu nối chuyển tiếp.



Thấy Lục Cửu thuận miệng trả lời một cách khách sáo, Đàm Khởi Hoa hiển nhiên không hài lòng, lại nói một câu nhắc nhở đầy thâm ý.



Lục Cửu có vẻ hoảng sợ, cảm thấy trong lời nói của Đàm Khởi Hoa có đầy ẩn ý.



Cái gọi là" cầu nối chuyển tiếp" là gì?



Dưới nhìn lên, cậu là người thành thủ, chủ trì toàn cục, trên nhìn xuống y là trợ thủ lãnh đạo chủ chốt Thành ủy, cách nhìn không chỉ nhìn ở một huyện, phải đứng ở vị trí lãnh đạo thành phố mà nhìn nhận vấn đề, bằng không làm sao anh ta có thể làm trợ thủ tốt chứ?



Bí thư Huyện ủy lại hướng lên một bước là lãnh đạo thành phố rồi.



- Vâng, Bí thư Đàm, tôi hiểu được.... Tôi nhớ kỹ rồi.



Lục Cửu thành khẩn nói.