Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 6 : Ạm Thời Cách Chức Tự Kiểm Điểm
Ngày đăng: 01:11 22/04/20
Một lúc sau, Khâu Minh Sơn rời phòng làm việc lên tỉnh.
Đồng chí thư ký phòng 2 Phạm Hồng Vũ ngồi ở bên trong phòng làm việc, hút thuốc, uống trà, đọc báo.
Ngoại trừ việc này hắn chẳng còn việc gì để làm.
Phạm Hồng Vũ lúc này bỗng nhiên được coi là một quả "bom hẹn giờ", tất cả đồng nghiệp trong phòng đều lảng tránh, không ai dám nói với hắn một câu, thậm chí ánh mắt cũng tránh hắn.
Đương nhiên, vị trí bàn làm việc không thể di chuyển nên người ngồi bên cạnh Phạm Hồng Vũ cũng chẳng thể chuyển sang chỗ khác được. Nhưng lại dùng thái độ “kính nhi viễn chi” (1), thỉnh thoảng có lén nhìn bạn đồng nghiệp nhưng khi chạm phải ánh mắt của Phạm Hồng Vũ thì lập tức chuyển đi, vội vàng cúi đầu, không muốn đối diện với hắn.
(1): Kính nhi viễn chi: tôn trọng nhưng không thân thiết
Chẳng ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Người thực sự biết nội tình chỉ có Khâu Minh Sơn và Thái Dương, hai người này đã đi Hồng Châu, những người còn lại chỉ còn cách đoán mò.
Nhưng mà chắc chắn Phạm Hồng Vũ đang phạm tội.
Bằng không, thì một người có "phong độ đại tướng" như Phó bí thư Khâu sẽ không vội vã lên tỉnh.
Thế nhưng một hậu sinh như Phạm Hồng Vũ thì có thể gây ra đại họa gì?
Không hiểu!
Tạm thời vẫn chưa có ai nghĩ tới bài viết kia là do hắn sửa.
Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng nổi. Người bình thường sẽ không có lá gan này, mà điểm mấu chốt là làm như vậy có gì tốt? Không lợi mà làm chuyện phưu lưu thì đúng là người ngu.
Phạm Hồng Vũ rất buồn chán.
Từ thế kỷ 21 trở lại hơn 20 năm, phương pháp giải trí thiếu thốn, bảo sao cảnh sát Phạm không chịu đựng nổi.
Ngồi yên một lúc, Phạm Hồng Vũ đứng dậy rời khỏi văn phòng.
Phạm Hồng Vũ vừa rời đi thì văn phòng trở nên ầm ĩ.
Thi nhau phỏng đoán!
Đến ngày thứ 3, vấn đề của Phạm Hồng Vũ tổ chức có kết luận — tạm thời cách chức tự kiểm điểm.
Ngày thứ ba, Khâu Minh Sơn cũng từ trên tỉnh về.
Trường phòng thư ký số 2 Thái Dương lập tức triệu kiến Phạm Hồng Vũ, lầm lỳ đọc cho hắn nghe quyết định xử phạt của Địa ủy.
Nhưng mà việc cách chức tự kiểm điểm của Phạm Hồng Vũ khác với bình thường. Bởi vì những người bị cách chức tạm thời đều có thời hạn, yêu cầu làm kiểm điểm giải trình, sau đó tổ chức mới quyết định xem có cho đi làm tiếp hay không.
"Bố, Bí thư Khâu thật sự bị chủ tịch tỉnh Lôi phê bình?"
Phạm Vệ Quốc mở trừng hai mắt:
"Thế nào, mày không tin? Mày cho đây là trò trẻ con à?"
"Vậy, bí thư Vinh có ý kiến gì?"
Phạm Hồng Vũ tăng cường hỏi.
Phạm Vệ Quốc vừa tức giận vừa buồn cười, đây là lúc nào rồi mà nó còn quan tâm "quốc gia đại sự" chứ? Chẳng lẽ nó coi mình là lãnh đạo!
Phạm Hồng Vũ nghiêm túc nói: "Bố, việc này rất quan trọng!"
"Bí thư Vinh còn có thể có ý kiến gì? Ông ấy đương nhiên nói rất hay. Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã gửi bài tới nhật báo Nhân Dân và tạp chí Kèn Lệnh đề cử đăng bài viết đó..."
Mặc dù trong lòng tức giận nhưng Phạm Vệ Quốc vẫn trả lời câu hỏi của con.
"Thật tốt quá..."
Phạm Hồng Vũ nhịn không được hoan hô một tiếng.
"Mày... mày muốn làm tao tức chết hả? Mau thành thật khai báo, việc này, rốt cuộc là ai bảo mày làm? Tại sao cái đầu mày ngu vậy, chuyện như thế này cũng dám làm!"
Phạm Vệ Quốc tái mặt.
Phạm Hồng Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, như là vứt đi được một tảng đá nặng ngàn cân.
Hắn còn đang lo lắng xem làm thế nào mở rộng tầm ảnh hưởng của việc này, không ngờ bí thư Vinh lại tới "hỗ trợ".
"Bố, chuyện này bố đừng vọi, con sẽ xử lý."
Nghĩ một lúc, Phạm Hồng Vũ nói.
"Mày xử lý? Khẩu khí thật lớn. Mày xử lý như thế nào? Mày là Bí thư Tỉnh ủy hay lãnh đạo trung ương? Mày có thể xử lý được không? Không phải bây giờ mày đang bị tạm thời cách chức hả?"
Phạm Vệ Quốc tức giận gầm thét chất vấn.
"Bố, “binh vô thường thế, thủy vô thường hình” (4), chuyện chính trị không nói chính xác được!"
(4): binh vô thường thế, thủy vô thường hình: việc quân luôn thay đổi, nước thì không cố định hình dạng. Ý nói mọi việc luôn thay đổi
Phạm Hồng Vũ cười nhạt, nhẹ nói.