Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 615 : Chủ tịch huyện Phạm tức giận
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Ước chừng chín giờ, chiếc Nissan rốt cuộc cũng đã đến đường quốc lộ khu Hòa Bình. Phía trước là một đoạn đường xi măng mới tu sửa, mặt đường rộng lớn bằng phẳng. Một hai chục cán bộ đang tụ tập phía bên phải, xếp thành nhóm dài, bày ra tư thế hoan nghênh.
Phạm Hồng Vũ tới khu Hòa Bình thị sát, UBND huyện tất nhiên là phải thông báo cho lãnh đạo khu Hòa Bình.
Chủ tịch huyện đến, nhất định phải làm tốt công tác hoan nghênh.
Tháng năm dương, mặt trời càng trở nên chói chang. Mọi người tụ tập ở ven đường, đợi hơn 10’ sau, một đám đổ mồ hôi đầy đầu.
Chiếc xe chậm rãi ngừng lại trước đội ngũ hoan nghênh.
Một gã cán bộ khoảng hơn ba mươi tuổi, bước nhanh ra, mở cửa xe cho Phạm Hồng Vũ, liên tục cúi đầu, vẻ mặt mỉm cười, nói:
- Xin chào Chủ tịch huyện Phạm, nhiệt liệt hoan nghênh Chủ tịch huyện Phạm đến khu Hòa Bình kiểm tra chỉ đạo công tác.
Vị cán bộ này vóc dáng cao ráo, có chút khí thế, đúng là Bí thư quận ủy Hoắc Hoa Long. Ở huyện triển khai Hội nghị Bí thư Đảng ủy Quận ủy ở đã từng gặp mặt Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ bước xuống xe, bắt tay Hoắc Hoa Long, mỉm cười nói:
- Bí thư Hoắc, xin chào!
- Chào anh, Chủ tịch huyện Phạm, tôi xin đại diện cho Đảng ủy Quận ủy, UBND quận chân thành hoan nghênh Chủ tịch huyện Phạm đến khu Hòa Bình chỉ đạo công tác.
Hoắc Hoa Long bắt tay Phạm Hồng Vũ thật chặt, liên tục lay động, miệng không ngừng nịnh hót.
Bởi vị vị trí địa lý tương đối hẻo lánh, thị trấn Hòa Bình không phồn hoa bằng thị trấn Thập Nguyên, đại khái giống Phong Lâm mấy năm trước.
Phạm Hồng Vũ ở trong phòng họp UBND quận nghe đám người Hoắc Hoa Long và Hoàng Vĩ Kiệt báo cáo, rồi trực tiếp cùng với lãnh đạo khu trấn chạy tới đê phòng hộ để khảo sát thực địa.
Thị trấn Hòa Bình không giống như thị trấn Lô Hoa và nông trường Triều Dương ba mặt là nước. Khu vực bờ sông không dài, chỉ có sáu km đê chống lũ mà thôi. Tuy nhiên, khu vực chống lũ đại hồng thủy thì chưa đến hai cây số. Phạm Hồng Vũ sắc mặt liền chìm xuống. Tình huống chống lũ ở đây so với thị trấn Lô Hoa còn muốn không xong, khắp nơi đều là lỗ thủng lớn, không ít lỗ thủng trực tiếp nhìn thấy đáy bùn. Sáu km đê một nửa gần bị vét sạch rồi.
- Bí thư Hoắc, Chủ tịch quận Hoàng, như vầy thì không được rồi.
Đứng trên lỗ thủng khổng lồ đầu tiên, Phạm Hồng Vũ sa sầm nét mặt, rất không hài lòng nói.
- Đê phòng hộ lũ đại hồng thủy mà như thế này, nếu thật sự có lũ tới thì sẽ bị sụp. Lúc đó sẽ xảy ra sự cố lớn.
Hoắc Hoa Long cả kinh nói:
- Vâng, Chủ tịch huyện Phạm, chúng tôi cũng rất lo lắng. Nhưng tài chính ở quận quá khẩn trương, ở huyện cũng không có chi xuống. Tình huống này, Chủ tịch quận Hoàng cũng rất rõ ràng.
- Đây không phải lý do!
Phạm Hồng Vũ khoát tay, không chút khách khí cắt ngang lời của Hoắc Hoa Long.
- Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, công tác chống lũ nhất định là phải làm tốt. Tài chính chúng ta sẽ nghĩ biện pháp, nhưng thời gian đã rất bức bách rồi. Các người ở quận nhất định phải tổ chức một đội công trình, trước đem đem những công tác có liên quan làm chuẩn bị, nhất định trước khi lũ định kỳ đến thì gia cố lại đê. Ngoài ra, trách nhiệm phòng chống lũ lụt cũng phải chứng thực xuống dưới, không thể nào đi ngang qua sân khấu được. Bí thư Hoắc, Chủ tịch quận Hoàng, mời hai người nhớ kỹ, công việc này tuyệt đối không thể giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo.