Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 632 : Nội dung khóa học khác người
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
- Chủ tịch thị trấn Lã không tới sao?
Trần Hà lại hỏi một câu.
Chu Tử Kỳ thở dài nói:
- Ông ta á, hiện giờ đang ở công trường, ông ta... Sợ mưa đến bất ngờ nên muốn hoàn thành nhiệm vụ, chỉ sợ không thể hoàn thành kịp.
Sắc mặt Trần Hà có vẻ trịnh trọng, nghiêm túc nói:
- Thư ký Chu, dù trời có mưa cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta rất bị động.
Sắc mặt Chu Tử Kỳ có chút biến sắc, chần chừ nói:
- Chủ nhiệm Trần, cô cũng biết mưa quá lớn, mực nước dâng lên quá nhanh thì bê tông không thể nào đúc khô được.
- Cho nên mới nói anh ra tay chuẩn bị, thật sự không được thì lỗ thủng này có thể dùng bao tải đất và đá đắp vào thì cũng không thể nào cản được.
Mặc dù Trần Hà không có ở xã, cách xa thị trấn nghìn dặm nhưng thân là cán bộ của huyện Vân Hồ nên đối với công tác phòng chống lụt bão tuyệt nhiên không có gì xa lạ. Dùng bao tải chứa đất và đá chặn vào lỗ thủng, chỉ khi trường hợp bất đắc dĩ cũng phải thực hiện biện pháp này, quả thật không có gì hiệu quả bằng.
Chu Tử Kỳ không kìm được bực bội, nên không kìm được nói thầm "hắn ta muốn đem chúng ta ra chắn lũ à?"
Trần Hà liếc anh ta một cái thản nhiên nói:
- Điều quan trọng là hắn có cho cậu cơ hội hay không.
Chu Tử Kỳ tức giận nói:
- Dù thế nào, thì huyện Vân Hồ cũng không phải của riêng ai, Đảng lãnh đạo chỉ nói là giỏi.
Trần Hà nhẹ nhàng lắc đầu không nói gì.
Cô và Chu Tử Kỳ quan hệ khá thân thiết, nguyên nhân cũng vì Lục Cửu, người trong cùng chiến hào thì xem nhau như chiến hữu. Chu Tử Kỳ là người bảo thủ, Trần Hà cũng không muốn liên lụy với hắn quá sâu.
Xem ra Trần Hà hy vọng trong quan trường muốn tiến xa hơn một chút, thuận theo tình thế là điều rất quan trọng. Cô luôn thích ứng với mọi tình huống, trừ phi người đó được phân vị trí đó rồi, nếu không nhất định sẽ tranh giành nảy lửa.
Đoàn người ở căng tin ngồi ăn uống nói chuyện, chỉ lát sau Phạm Hồng Vũ lễ phép nhìn Đổng Toàn Khánh xin phép ra ngoài hút thuốc. Chủ tịch huyện Phạm hút thuốc như nghiện ấy, nhịn buổi sáng không hút thuốc thật sự hắn không thể nào chịu nổi.
Chu Tử Kỳ lập tức đi theo, đi theo bên cạnh Phạm Hồng Vũ lấy ra bật lửa châm thuốc cho Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ khẽ gật đầu ra hiệu, vẻ mặt bình thường, nhìn không có gì khác thường cả.
- Chủ tịch huyện Phạm, xin lỗi, chuyện hôm qua....Ha ha, tôi thật sự ván đầu rồi, nói chuyện không có suy nghĩ, ngài là lãnh đạo nên đại lượng, không nên chấp nhất chuyện đó...Tôi đến để nhận sự phê bình của ngài...
Chu Tử Kỳ hạ giọng vội vàng nói.
Phạm Hồng Vũ rít một hơi thuốc lá, cũng không nói gì đến chuyện y vừa nói, trực tiếp hỏi:
-Thư ký Chu, công việc thi công thế nào rồi?
- Đang thực hiện, chuyện thi công Chủ tịch thị trấn Lã tự mình đi hiện trường đốc thúc, đã gia tăng mười mấy công nhân để làm việc, mọi người đều đội mưa làm việc nhất định sẽ hoàn thành đúng hạn nhiệm vụ mà Chủ tịch huyện đưa ra.
Chu Tử Kỳ nhẹ nhàng xoay người hạ giọng nói.
Phạm Hồng Vũ lắc lắc đầu, hai hàng chân mày nhíu lại nói:
-Thư ký Chu, với tình trạng này sợ chúng ta không kịp thời gian. trong mấy ngày nay, trong các tỉnh bị mưa to liên tục xảy ra, lũ lớn đến nhanh hơn dự đoán của chúng ta. Các anh còn có một đoạn đê lớn chưa được sữa chữa, lũ đã đến nơi rồi sợ hoàn thành được là chuyện hết sức khó khăn.
Một đoạn đê không được sữa chữa kịp thời, đây mới chính là tình huống thật của trấn Lô Hoa, cũng không biết ai hướng Phạm Hồng Vũ báo cáo tin "tình báo" chính xác như vậy, trấn Lô Hoa khẳng định có nội gian rồi, chỉ có điều lúc này không phải là thời điểm để theo đuổi chuyện này.
Chu Tử Kỳ vội vàng nói:
- Xin Chủ tịch huyện cứ yên tâm, chúng tôi nhất định dốc toàn lực, và khi khóa học này kết thúc, tôi nhất định đến đê kiểm tra. Nếu thật sự không theo kịp tốc độ, chúng tôi sẽ sử dụng đá và đất chắn lại.
- Ừ, xem ra cũng chỉ còn cách đó thôi...Thư ký Chu, các anh phải cố gắng phòng chống bão, nhất định phải thực hiện đúng chỗ. Trước mắt, trong vòng hai mươi bốn giờ nên bắt đầu hoàn thành những đoạn đê quan trọng. Vẫn câu nói cũ, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, nhất định phải chịu trách nhiệm đấy.
Phạm Hồng Vũ trầm giọng nói.
Trong lòng Chu Tử Kỳ hồi hộp một chút, vẻ mặt hơi biến sắc.