Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 691 : Thật không có vết bánh xe
Ngày đăng: 01:18 22/04/20
Ba giờ chiều, máy nhắn tin của Lý Xuân Vũ vang lên.
Lý Xuân Vũ cầm lên nhìn, cười lạnh một tiếng:
- Anh ta gấp quá rồi đấy.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Sự tình lớn đến mức độ như vậy thì phải cần một kết quả xử lý. Đối với bọn họ mà nói, càng xử lý sớm thì hiệu quả càng tốt.
- Được, tôi đi nghe điện thoại xem anh ta muốn nói cái gì. Phạm nhị, việc này cậu trốn không thoát đâu.
Lý Xuân Vũ lời này nhiều ít hơi có sự chột dạ.
Lý Thu Vũ liền cười khanh khách, cảm thấy có chút thú vị. Lý nhị thiếu thật đúng là rất ít khi chột dạ. Ở phần đất thủ đô này, trong đám con ông cháu cha, mặc cho ai cũng phải nể Lý nhị thiếu ba phần.
Tuy nhiên, chuyện này phải dựa theo ý kiến của Phạm Hồng Vũ mà xử lý. Lý nhị thiếu thật sự cẩn thận làm việc. Đây không phải là phương thức xử lý trong đám con ông cháu cha nữa rồi, mà là dính đến phạm trù chính trị, Lý nhị thiếu có chút không được chính xác.
Lý Xuân Vũ trừng mắt nhìn em gái một cái.
Lý Thu Vũ hếch cái miệng nhỏ nhắn, mặt đỏ lên, hết sức kiều mỵ.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Nói vậy là không được rồi, tôi như thế nào lại không biết nghĩa khí chứ.
Lý Xuân Vũ nói:
- Nghĩa khí khác thì không cần. Chỗ ba mẹ tôi cậu gánh đi, tôi gánh không được, Thu Vũ cũng gánh không được.
- Sợ cái gì chứ?
Tiểu ma nữ lập tức hét lên không vui, bộ dạng tin tưởng mười phần.
Lý Xuân Vũ hừ một tiếng:
- Em còn cho rằng chuyện này dễ như ăn một que kem sao? Bảy quẹo tám đường rẽ anh còn không rõ, em rõ sao? Được rồi, em yên tĩnh một chút, đừng náo loạn nữa.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Anh trước cứ đi gọi điện thoại đi. Nói không chừng căn bản không cần phải kinh động đến chú Lý và cô Hùng đâu.
Lý Xuân Vũ cầm điện thoại trên bàn.
Đông Nhan cũng có chút lo lắng nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, anh chính là nói giỡn phải không? Hứa Minh Thành hư hỏng như vậy, tại sao có thể từ chỗ anh ta trao đổi chỗ tốt gì?
Bởi vì căm hạn Hứa Minh Thành, ngay cả một thục nữ như Đông Nhan thậm chí cũng tham dự vào. Tuy rằng có thể khẳng định là bị Lý Thu Vũ lôi kéo, nhưng cũng đủ chứng minh, Đông Nhan thực hận Hứa Minh Thành đến cỡ nào.
Bằng không, cho dù Lý Thu Vũ có lôi kéo cỡ nào, Đông Nhan nhất định sẽ không theo cô càn quấy.
Đối với mặt vẻ mặt nghi hoặc của Đông Nhan, Phạm Hồng Vũ cũng không có biện pháp, chỉ đành đầu hàng nói:
- Đông Nhan, chuyện này các em không cần lo lắng. Anh và Xuân Vũ sẽ xử lý tốt. Yên tâm, Hứa Minh Thành sẽ chạy không thoát đâu.
- Anh cam đoan?
Lý Thu Vũ nhìn chằm chằm hỏi.
- Anh cam đoan!
Phạm Hồng Vũ bất đắc dĩ nói.
- Được, về trường thôi.
Lý Thu Vũ vung tay lên, khí thế mười phần, nắm tay Đông Nhan, xoay người rời đi. Đi chưa được mấy bước, dưới chân giống như có đạn bắn, vụng trộm hướng Đông Nhan làm mặt quỷ.
Đông Nhan lại thở phào một cái, hơi oán giận nhìn cô bạn thân.
Đã sớm biết chuyện này, Lý Thu Vũ sẽ không có biện pháp xử lý. Quả nhiên, bây giờ còn phải dựa vào mấy chàng kia mà giải quyết hậu quả. Tuy nhiên, Phạm Hồng Vũ đã đến thủ đô, cũng là điều mà Đông Nhan không nghĩ tới. Quan điểm của Phạm Hồng Vũ càng thêm khiến Đông Nhan không tưởng được. Vốn tưởng rằng việc này sẽ dựa theo phương thức con ông cháu cha mà xử lý chứ.
Đông Nhan tuy rằng không tán thành phương thức xử lý này, nhưng cũng không thể tránh được.
Chuyện như vậy, quả thật không phải các cô có thể xử lý. Muốn toàn thân trở ra, còn phải dựa vào sức mạnh của gia tộc, bằng không thì hôm nay phiền toái lớn rồi.
- Nhìn cái gì vậy? Chúng ta hành hiệp trượng nghĩa. Bọn họ nếu dám không ủng hộ, tôi về sau chẳng thèm để ý tới bọn họ.
Lý Thu Vũ bị Đông Nhan nhìn chằm chằm, lập tức thẹn quá hóa giận, hung tợn nói.
Đông Nhan chỉ đành lắc đầu, đối với Lý Thu Vũ thật sự không có biện pháp.
Phạm Hồng Vũ đi theo phía sau, cũng lắc đầu.
Xem ra không có biện pháp với Lý Thu Vũ, cũng không chỉ có một mình Chủ tịch huyện Phạm.
----------oOo------.