Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 709 : Tụ hội lớn
Ngày đăng: 01:18 22/04/20
-Đây là Thu Vũ? Thật xinh đẹp.
Cao Khiết đi đến trước mặt Lý Thu Vũ, khẽ cầm lấy tay cô, ngắm từ trên xuống dưới, chân thành nói.
Các cô gái ở đây, không có ai không xinh đẹp cả, ai cũng có những điểm riêng, mỗi người một vẻ. Không cần nói đến những người đi qua, mà ngay cả Phạm Hồng Vũ, Bảo Hưng và Lý Xuân Vũ cũng cảm thấy hoa mắt.
Lý Thu Vũ dáng người cao, có thể còn cao hơn cả Cao Khiết, hai người đều mang giày cao gót, tuy nhiên Cao Khiết búi tóc cao, nên nhìn qua, hai người cao sàn sàn như nhau.
Lý Thu Vũ cũng nhìn Cao Khiết từ trên xuống dưới, bỗng nhiên khẽ thở dài.
-Làm sao vậy?
Cao Khiết mỉm cười hỏi.
Lý Thu Vũ lại lắc đầu nói: -Sao có những người lại may mắn như vậy nhỉ? Chị Cao, chị nói Phạm Hồng Vũ có tài đức gì mà lại có một người vợ chưa cưới vừa xinh đẹp, vừa dịu dàng lại vừa tài giỏi như vậy chứ? Không phải vận khí của anh ấy quá tốt sao?
Một câu khiến cho tất cả mọi người bật cười.
-Thu Vũ, người đàn ông may mắn trên thế giới này không chỉ có một đâu. Ví dụ như Bảo Hưng, ví dụ như anh trai của em, vận khí của bọn họ không phải cũng rất tốt sao? Tương lai người nào lấy được em mới là có vận khí tốt đấy.
Cao Khiết cười nói tự nhiên, thân phận “đàn chị” được đặt rất đúng chỗ.
-Không đúng không đúng, em không có ý định lập gia đình. Đàn ông trên đời này ấy à, đều vô vị…em chưa gặp được ai tử tế cả…dù sao, em sẽ không lập gia đình. Hơn nữa, nếu ai thật sự cưới em thì người đó là kẻ đen đủi, cuộc đời bị chìm vào bóng tối.
Lý Thu Vũ rung đùi đắc ý nói, cố gắng tỏ ra vẻ nghiêm túc nhất.
Mọi người lại cười ha hả.
Những lời trẻ con này, tự nhiên không ai coi là thật cả.
Trong lúc này, Phạm Hồng Vũ chỉ chăm chú nói chuyện với Bảo Hưng, ánh mắt không dám nhìn sang bên này.
Phạm Hồng Vũ sợ nhất là gặp tình huống này. Mặc dù giữa hắn và Lý Thu Vũ vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không khỏi cảm thấy chột dạ, Cao Khiết rất nhạy cảm đối với chuyện này.
-Được được, chú ý chú ý, lần sau nhất định se chú ý.
Có thể thấy được, cuối cùng cũng đã có người trị được con ngựa hoang Lý Xuân Vũ này.
Bảo Hưng liền ghé vào tai Phạm Hồng Vũ nói: -Ông nội của Tiểu Tuyết, là cấp dưới cũ của Lý gia, hai nhà quan hệ rất chặt. Cô Hùng thấy Xuân Vũ lêu lổng như vậy, nên không thể không rút ra tấm vương bài này.
Phạm Hồng Vũ cố nhịn cười, liên tục gật đầu.
-Này này, nói thầm cái gì vậy? Lý Xuân Vũ bức xúc nói.
Lập tức mọi người vào phòng đợi ngồi, nói chuyện rất vui vẻ.
Hơn nửa giờ sau, lại một lượt khách nữa đi đến.
Lý Xuân Vũ nhảy dựng lên, giơ tay cao lên vẫy vẫy, hét: -Hạ Ngôn, Đóa Đóa, bên này.
-Xuân Vũ, anh Bảo, anh Hai, ha ha… Hạ Ngôn lập tức xách hành lý lên chạy đến chỗ mọi người.
Hạ Ngôn vẫn rắn chắc khôi ngô như ngày nào, chỉ có điều da đen thui, ở hải đảo ánh nắng thật độc. Toàn thân đều là hàng hiệu, mơ hồ hình thành khí độ của ông chủ lớn. Tuy nhiên hiện tại, khí độ của ông chủ lớn bị mất đi hoàn toàn.
Đóa Đóa cũng là cả người hàng hiệu, một cô gái nhà quê chân chất ngày nào giờ đã đã có khí độ của bà chủ rồi.
Nhưng nhìn thấy nhiều người quen như vậy, Đóa Đóa cũng chạy thẳng đến, cầm chặt tay Phạm Hồng Vũ, bỗng chốc, lại biến thành cô bé Đóa Đóa ở nhà máy Cơ khí nông nghiệp huyện Vũ Dương ngày nào.
-Anh Hai, em nhớ anh chết mất. Nước mắt bỗng nhiên trào ra, đưa tay lên lau, không còn chú ý gì đến thục nữ với không thục nữ nữa rồi.
-Đóa Đóa của chúng ta trưởng thành rồi, bà chủ lớn của công ty rồi đấy…
Phạm Hồng Vũ cũng rất vui mừng, xoa xoa đầu Đóa Đóa, trên mặt tràn đầy vẻ thương yêu.
----------oOo------.