Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 716 : Nữ hiệu thư

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


-Đi gọi Đông Nhan cùng đi câu cá đi, chúng ta thi nhau xem ai thắng. Phạm Hồng Vũ đề nghị.



Hễ là thể thao mang tính “thi đấu” đều hợp khẩu vị của Lý Thu Vũ. Mặc dù trước kia cô chưa câu cá bao giờ nhưng cũng không muốn yếu thế. Lúc này cô lập tức đồng ý, sau đó đi ra phía sau khoang thuyền gọi Đông Nhan.



Có thể nhìn ra được,



Đông Nhan mặc một bộ váy liền áo, giày cao gót, lặng lẽ ngồi ở một bên khoang thuyền, mắt nhìn xa xăm, hàng lông mày nhíu lại, không biết đang suy nghĩ điều gì, trên đầu gối đặt một quyển sổ, trong tay cầm một cây bút máy.



Lý Thu Vũ đi đến trước mặt cô, cười hì hì nói: -Nữ hiệu thư, đừng ngẩn người ở chỗ này nữa, đi thôi, ra ngoài câu cá, hai chúng ta một tổ, thi đấu với anh ấy.



Nữ hiệu thư chính là chỉ nữ tài tử nổi tiếng đời Đường - Tiết Đào. Sử sách ghi chép, Tiết Đào dung mạo xinh đẹp, trí tuệ, tám tuổi đã biết làm thơ, thông hiểu âm luật, nhiều tài nghệ, danh chấn nhất thời. Thời kỳ Đức Tông Trinh, nàng được mời Tiết Đào làm chức quan Thư lang…Từ đó trở đi, cái tên “Nữ thư lang” được lan truyền nhanh chóng, người người ca tụng.



Đông Nhan dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, thi từ ca phú đều tinh thông, là tài nữ hoa khôi của trường đại học nổi tiếng thủ đô, cho nên mọi người gọi cô là “Nữ hiệu thư”



Đông Nhan nhợt nhạt cười, nói: -Mình có biết câu cá đâu.



-Sợ cái gì chứ? Mình cũng đâu có biết, học đi, dù sao cũng không thể để cho anh ấy đắc ý như vậy được.



Đông Nhan mỉm cười lắc đầu.



Tính khí hiếu thắng của Lý Thu Vũ, từ nhỏ đến lớn đều không hề thay đổi.



Thấy Đông Nhan ngồi bất động, Lý Thu Vũ liền tiến đến nắm lấy tay cô kéo đi ra ngoài. Luận thể lực, Tiểu ma nữ đương nhiên không thể bằng Chủ tịch huyện Phạm được, nhưng so với Đông Nhan thì cô mạnh hơn vài phần. Đông Nhan ham sáng tác, Lý Thu Vũ ham ca múa. Đông Nhan bị cô kéo lên, không cản được, đành phải ngoan ngoãn đi cùng ra ngoài.



Thấy Lý Thu Vũ cứng rắn lôi Đông Nhan ra ngoài, Phạm Hồng Vũ cười ha hả, đứng lên nói: -Nào, chúng ta thi nhau câu xá xem…Đông Nhan, có biết câu cá không?



Đông Nhan khẽ lắc đầu.



-Được, anh sẽ dạy các em. Phạm Hồng Vũ vừa nói, vừa mang dụng cụ câu cá ra.



-A…



Bỗng nhiên lúc này, hai cô gái đều cùng cất tiếng kêu, giống như đang kinh hoảng điều gì đó.
-Đừng vội, nhẹ nhàng cầm lấy gậy…đúng rồi, cứ như vậy, đừng nóng vội, chờ một chút, cá đang thăm dò thôi, đợi nó cắn rồi mới nhấc lên…



Phạm Hồng Vũ đứng một bên chỉ điểm.



Lý Thu Vũ hai tay cầm chặt cần câu, chăm chú nhìn mặt nước, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn khẩn trương.



-Nhấc…



Mắt nhìn thấy miếng phao đã chìm vào nước, Phạm Hồng Vũ khẽ nói một tiếng.



Lý Thu Vũ cầm chặt cần câu, nhấc mạnh lên.



-Ái…nặng quá.



Ngay sau đó Lý Thu Vũ chân lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã xuống nước.



Phạm Hồng Vũ lập tức xông qua, đứng sau cô, hai tau quàng lấy, cũng cầm cần câu, thân hình nhỏ nhắn của Lý Thu Vũ đứng trọn trong vòng tay hắn. -Là một con cá lớn.



Phạm Hồng Vũ nói theo kinh nghiệm của mình.



-Cầm chặt nhé, đừng buông tay, đừng dùng sức quá, thả lỏng chút…



Phạm Hồng Vũ liên thanh chỉ điểm.



Lý Thu Vũ sắc mặt đỏ bừng, hưng phấn không thôi.



Hai tay dùng sức, trên mặt nước xẹt qua một đường sáng bạc, một con cá lớn đã bị kéo lên. -Oa…giỏi quá.



Lý Thu Vũ bất ngờ, hoan hô nhảy nhót.



----------oOo------.