Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 728 : Chi đội cảnh sát hình sự

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Cùng với Đỗ Song Ngư đến thành phố làm việc là Tiểu Liêu, năm nay 24-25 tuổi, đang tội nghiệp đứng dưới gốc cây xanh, thỉnh thoảng rướn cổ nhìn xung quanh, vẻ mặt rất lo âu.



Nhìn chiếc xe Nissan chạy lại, Tiểu Liêu lập tức vui mừng, không cần suy nghĩ, liền băng ra giữa đường, hướng chiếc Nissan liên tục vẫy tay.



Ngô Huy bị cậu ta làm cho kinh hãi, vội vàng đạp thắng. May mà xe khi quẹo vào cổng cục Công an, Ngô Huy đã giảm tốc độ, nên mới không đâm vào cậu ta. Tuy nhiên, Ngô Huy sắc mặt thật không tốt. Nếu không phải suy xét đến tâm trạng của Chủ tịch huyện Phạm không tốt, Ngô Huy đã muốn răn dạy tiểu tử này một phen.



Phạm Hồng Vũ hạ cửa kính xe.



- Bí thư Phạm, Chủ tịch Hoàng.



Tiểu Liêu lao tới, ghé vào cửa sổ, thở hồng hộc kêu lên.



- Tiểu Liêu, tình huống thế nào?



- Là như vầy, khoảng hơn 11h trưa nay, chúng tôi đến cục Tài chính thành phố làm một số việc. Mới đến chưa được vài phút thì có mấy người cảnh sát ập đến, bắt Chủ nhiệm Đỗ lại, nói anh ấy tháng ba năm nay đã tụ tập quần chúng gây rối, bao vây chính quyền thành phố, làm nguy hại đến an toàn công cộng, sau đó đã mang anh ấy đi. Bọn họ tự xưng là chi đội cảnh sát hình sự cục Công an thành phố.



Tiểu Liêu nuốt nước miếng, vội vàng nói.



- Có đưa giấy chứng nhận ra không?



- Có, một trong số người đó có chào hỏi với một nhân viên của cục Tài chính, hình như là người quen.



Phạm Hồng Vũ suy nghĩ một chút rồi nói:



- Được, vậy lên xe đi. Chúng ta cùng đến cục hỏi thăm một chút.



Nói xong, liền chuyển sang một vị trí khác.



- Vâng, vâng!



Tiểu Liêu vội vàng gật đầu, rồi cẩn thận lên xe.



- Tiểu Liêu à, lần sau đừng có đi ra giữa đường như vậy, rất nguy hiểm đấy.



Ngô Huy rốt cuộc không kìm nổi nói một câu. Mỗi lần Phạm Hồng Vũ đến nông trường Triều Dương làm việc, đều là Ngô Huy đưa hắn đi, nên quen biết với rất nhiều cán bộ của nông trường.




Phạm Hồng Vũ cũng không vội vàng đáp, giới thiệu Hoàng Tử Hiên với Cao Chấn Đông:



- Chi đội Cao, đây chính là Hoàng Tử Hiên, là đồng nghiệp của tôi, Chủ tịch nông trường Triều Dương.



Cao Chấn Đông vội vàng bắt tay Hoàng Tử Hiên:



- Xin chào, Chủ tịch Hoàng.



Hoàng Tử Hiên cũng không có được công phu dưỡng khí như Phạm Hồng Vũ, sa sầm mặt, rất cứng ngắc bắt tay Cao Chấn Đông, miệng rặn ra một câu “xin chào”, thì chẳng còn nói câu nào. Hoàng Tử Hiên nghĩ, bày ra bộ dạng vờ vịt như trong quan trường, chi bằng trực tiếp giết y thì hơn. Không có trừng mắt với Cao Chấn Đông, xem như đã là Hoàng Tử Hiên tự kềm chế lắm rồi.



Cao Chấn Đông sắc mặt hơi trầm xuống, có vẻ xấu hổ, nhưng rồi lại tươi cười ngay.



Đã sớm nghe qua Hoàng Tử Hiên của nông trường Triều Dương là một tên lưu manh, dám dẫn người tấn công đồn công an. Hiện tại vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền. Loại tính cách này, cũng chỉ làm được cán bộ ở nông trường mà thôi. Nông trường dù sao cũng là một đơn vị bán quân sự, so với quan trường chân chính khác nhau rất lớn.



Nếu là ở huyện, Hoàng Tử Hiên cho dù có ngồi được chức Chủ tịch huyện cũng chưa chắc đã vững.



Cho nên nói, con người cả đời, chú ý nhất chính là vận khí.



Lập tức Phạm Hồng Vũ, Hoàng Tử Hiên và Cao Chấn Đông bước vào văn phòng Chi đội trưởng. Văn phòng Chi đội trưởng trang hoàng so với phòng làm việc chung xa hoa hơn nhiều. Ngoại trừ không có phòng trong phòng ngoài, thì so với phòng làm việc của Chủ tịch huyện Phạm không kém chút nào.



Điều hòa không khí của văn phòng chi đội trưởng mở rất mát. Quả thật so với phòng làm việc lớn thì mát mẻ hơn nhiều.



Một số chi đội ở cục Công an thành phố đều chính thức là biên chế cấp phó phòng. Cao Chấn Đông là chi đội trưởng, được hưởng thụ đãi ngộ này là tương đối cao.



- Nào, Chủ tịch huyện Phạm, Chủ tịch Hoàng, mời ngồi.



Cao Chấn Đông mời Phạm Hồng Vũ và Hoàng Tử Hiên ngồi xuống trước, rồi cầm hai chai nước khoáng tới, đặt trước mặt mọi người.



Trong giai đoạn này, nước khoáng vừa mới xuất hiện không bao lâu. Hai ba đồng một chai, tuyệt đối là hàng xa xỉ. Đơn vị bình thường cũng không được xa hoa như vậy. Chỉ có khách quý thì mới được hưởng thụ loại đãi ngộ này mà thôi.



Nếu qua vài năm nữa, việc cung cấp nước khoáng trở nên phổ biến, thì khách quý sẽ quay trở lại hưởng thụ đãi ngộ nước trà.



----------oOo------.