Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 733 : Bí thư Trịnh, anh cái gì cũng đều không hiểu

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Không khí trong phòng làm việc, cũng không bởi vì Nhâm Uy và Chu Quang Vũ rời khỏi mà giảm bớt, mà lại trở nên căng thẳng dị thường.



Cuối cùng, Trịnh Mỹ Đường nhịn không được, hai mắt giống như con gà chọi nhìn Phạm Hồng Vũ phía đối diện. Con người loạn chuyển, trên cổ nổi một đường gân xanh. Sau đó dần dần bình phục, sắc mặt cũng từ xanh mét mà chuyển sang màu đỏ. Đến cuối cùng, lại cố ra vẻ tươi cười, đứng dậy, hướng chiếc sofa đãi khách đi đến, miệng nói:



- Chủ tịch huyện Phạm, mời ngồi bên này.



Giọng điệu cũng trở nên bình thản.



Chẳng lẽ Bí thư Trịnh có thay đổi lớn về tính tình, phải chú ý phong độ của kẻ bề trên.



Phạm Hồng Vũ sắc mặt trong nháy mắt trở nên bình tĩnh, bước qua, đến bên cạnh sofa ngồi xuống.



Trịnh Mỹ Đường cũng không vội ngồi xuống, không ngờ tự mình rót một tách trà, đặt trước mặt Phạm Hồng Vũ.



Phạm Hồng Vũ liền khom người nói:



- Cảm ơn Bí thư Trịnh.



Trong nháy mắt, cục diện giương cung bạt kiếm đã lập tức tan thành mây khói, trở lại bình thường.



Trịnh Mỹ Đường bưng tách trà của mình, ngồi xuống ghế, thân hình hơi dựa ra đằng sau, bình thản nói:



- Chủ tịch huyện Phạm, có chuyện gì mà kích động như vậy?



Phạm Hồng Vũ thản nhiên cười nói:



- Bí thư Trịnh, cục Công an thành phố ngày hôm qua đã bắt thư ký Đỗ Song Ngư của tôi ở nông trường Triều Dương. Chuyện này, tin rằng đồng chí Nhâm Uy đã hướng anh báo cáo?



Lời này, nghe qua vô cùng bình thường. Chủ tịch huyện Phạm khen chê chưa nói.



Đồng chí Trịnh Mỹ Đường anh cũng đừng phủ nhận chân tướng của vụ này. Tôi cũng đã tìm hiểu rõ ràng rồi, nếu không cũng không đánh đến tận cửa. Tôi tuy rằng không vừa mắt anh, nhưng quy tắc cơ bản vẫn hiểu.
Phạm Hồng Vũ đặt tách trà xuống, xoay người hướng cửa đi tới. Khi đến cửa thì quay đầu lại, thản nhiên nói:



- Phó bí thư Trịnh, tự giải quyết cho tốt đi.



Nói xong, liền mở cửa đi ra ngoài.



- Chủ tịch huyện Phạm...



Chu Quang Vũ vẫn đứng không yên ở ngoài cửa.



Phạm Hồng Vũ hướng y gật đầu, rồi lập tức rời đi.



Chu Quang Vũ do dự một chút rồi cẩn thận hé cửa phòng trong một chút, điều tra tình huống bên trong.



- Khốn kiếp!



Một tiếng rống giận dữ vang lên long trời lở đất.



Trịnh Mỹ Đường giơ cao tách trà, đem hết sức lực, hung hăng đập xuống sàn nhà.



Rầm!



Khi cái tách bị nện xuống nền nhà, Chu Quang Vũ thân hình run lên, sợ tới mức khẩn trương đóng cửa lại, sắc mặt trắng bệch.



Bố không tin không trị được mày!



Trịnh Mỹ Đường rít gào, trong phòng làm việc đi qua đi lại, giống như một con sói bị chọc giận tới cực điểm, ánh mắt đỏ bừng, không ngừng thở hổn hển.



Nhâm Uy vẫn ngồi trong phòng thư ký 2 đợi tin tức, lúc này cũng bị tiếng vang thật lớn làm cho cả kinh nhảy dựng lên, sắc mặt đại biến.