Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 741 : Tính toán nhỏ nhặt của Lục Cửu

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Bộ phận Mặt trận tổ quốc hành động, Chủ tịch huyện Phạm hành động, còn Bí thư Lục cũng không được nhàn rỗi.



Lâm Vũ Tường, Long Hải Khác và Diệp Lâm đến huyện Vân Hồ đã là buổi tối thứ năm, Lục Cửu cùng Lâm Vũ Tường và các vị huyện Vân Hồ đến nhà khách dùng cơm tối, xong bữa nói chuyện vài câu rồi lại chia tay. Nhưng chiếc xe Toyota số một rời khỏi nhà khách huyện Vân Hồ vẫn chưa trở về văn phòng làm việc huyện ủy, mà nhanh chóng chạy đến trấn Vân Hồ, mặt trời dần dần lặn xuống.



Chạy đến thị trấn, trời đã tối đen như mực.



Chiếc xe Toyota chạy thẳng vào văn phòng làm việc Thành ủy, hướng hậu viện mà chạy đến.



Lãnh đạo thành phố Tề Hà còn không được ở biệt thự, vẫn ở ký túc xá ở Thành ủy, tuy nhiên không phải là nhà xưa cũ mà là được xây nguyên căn mấy năm trước. Lãnh đạo thành phố đều có ba phòng ở, hai phòng khách, sử dụng diện tích ước chừng một trăm hai mươi mét vuông, những người tri thức lúc bấy giờ ai cũng đều có phòng ở có diện tích thế này.



Nhưng đa số cán bộ bình thường và quần chúng đều có điều kiện ngang nhau, như vậy tiêu chuẩn khá cao.....



Xây dựng Ủy ban thành phố ở rất gần nơi vị trí của hai đơn vị xây dựng bên cạnh, hoàn toàn nằm trong giữa rừng dày đặc. Ủy ban của Hạ viện và ký túc xá khác của Thường vụ đã mở ra một khoảng cách nhất định, mặc nhiên trở thành một khu vực riêng biệt, từ một số loại cảm giác, nhưng cũng trong làm nổi bật bản sắc



Bản sắc của một quốc gia có một đẳng cấp xã hội nhất định.



Chiếc toyota ngừng lại ở lầu số một, lái xe nhanh chóng chạy nhanh xuống xe, mang theo rương thật to phía sau, mang giao cho Lục Cửu, chuyện này Lục Cửu đã sớm có chỉ thị, anh ta muốn đến thành phố vấn an một vị lãnh đạo.



Lái xe ngầm hiểu.



Chuyện như vậy, lái xe không chỉ giúp Bí thư Lục một lần hai lần mà đã sớm quen tay rồi.



Đi vào tòa lầu số một không cần nói cũng biết Bí thư Lục vấn an vị lãnh đạo Thành phố nào, tám phần là Bí thư Thành ủy Đàm Khải Hoa, nghe nói Bí thư Đàm rất xem trọng Lục Cửu.



Lục Cửu mang theo quà tặng nhanh chóng bước lên bậc thang.



Như thường nhật, Bí thư Lục đi đường không vội vàng hấp tấp, nhân vật số một này luôn biết nhận thức đúng nơi đúng chỗ. Đã đến văn phòng Ủy viên Thường vụ tỉnh ủy, gã không giống như trước, bị lãnh đạo nhìn gã chạy đến đây tặng lễ vật, cố tình mang lễ vật đến chỉ sợ không được tốt, phải có ý kiến.



Đàm Khải Hoa ở tại lầu bốn.



Tầng trệt này không có thang máy, mỗi ngày Đàm Khải Hoa lên lầu xuống lầu cũng xem như rèn luyện thể lực.



Lục Cửu nhanh chóng đến cửa phòng của Đàm Khải Hoa, cẩn thận nhấn nút chuông cửa. Sau khi nhấn nút, gã nhanh chóng lui về sau hai bước, đang trông chờ, cửa nhà Bí thư Thành ủy sẽ không dễ dàng mở ra vì người khác.




- Vấn đề là bọn người Lâm Vũ Tường vì sao nhất định phải kiên trì như vậy?



Đàm Khải Hoa không bác bỏ lời giải thích của Lục Cửu, vẫn có chút nghi ngờ.



Suy nghĩ của Lục Cửu và Đàm Khải Hoa không giống nhau, gã ta là người rất chú ý đến thành tích, chỉ có chút xíu đã khẳng định Lâm Vũ Tường đã đánh giá cao Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ trong công tác khái thác hình thức mới, đây chính là thành tích đáng nói, và điều mấu chốt chính là thành tích này cuối cùng ai là người được nhận.



Lục Cửu muốn tranh thủ chính là vị trí "nhân vật chính này".



- Bí thư Đàm, tôi nghĩ dù có thế nào công tác của Mặt trận tổ quốc đều do Đảng ủy cai quản, điểm này có lẽ người của Cục trưởng Lâm hẳn rất rõ ràng.



Đàm Khải Hoa thản nhiên nói:



- Trong lòng hiểu rõ thì họ sao lại nhất thiết phải làm vậy? Bọn họ là cấp dưới Mặt trận tổ quốc Trung ương mà.



Ngụ ý muốn nói cho Lục Cửu, cho dù ông ta có ra mặt cho gã, chỉ sợ người ta chưa chắc đã nể mặt. Dù là Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà, cũng chưa phải là gì trong mắt Ban lãnh đạo Mặt trận tổ quốc Trung ương.



Lục Cửu trầm ngâm một chút dường như cố hạ quyết tâm, ngẩn đầu nhìn Đàm Khải Hoa, ánh mắt có vẻ khẩn cầu:



- Bí thư Đàm, nếu Mặt trận tổ quốc Trung ương được xem trọng như vậy, thì lãnh đạo tỉnh cũng rất được xem trọng.



Hai mắt Đàm Khải Hoa nhíu nhíu lại, nhìn Lục Cửu liếc một cái.



Lục Cửu nhanh chóng hạ thấp người, ánh mắt có ý khẩn cầu.



Tiểu tử này, thật sự nghĩ đưa chủ ý này trực tiếp đến Vinh Khải Cao rồi.



Tuy nhiên chỉ là lý thuyết, Lục Cửu cũng không có gì sai, nếu Mặt trận tổ quốc Trung ương được xem trọng, như vậy Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao tự mình ra mặt cũng là hợp tình hợp lý. Chỉ cần Vinh Khải Cao tỏ rõ thái độ, không cần đó là Cục trưởng Lâm mà cho dù là lãnh đạo bộ phận Mặt trận tổ quốc đều phải thận trọng suy xét.



Đàm Khải Hoa rít một hơi thuốc, thân mình dựa vào sô pha nhíu mày suy nghĩ.



Lục Cửu liền im lặng, không dám nói câu nào, sợ quấy rầy suy nghĩ của Đàm Khải Hoa.