Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 781 : Đã khai toàn bộ
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
Vượt ngoài dự kiến của Phạm Hồng Vũ, Tiêu Hàn Nguyệt đích thân đến huyện Vân Hồ.
Tiêu Hàn Nguyệt đơn giản ngọn nhẹ, đi vẫn không có gì rầm rộ, đi cùng một người lái xe không mang theo ai khác, các đồng chí ở Cục công an thành phố không ai theo tới.
Áp giải Cừu Lập Hành đến Cục công an thành phố cũng không có gì đặc biệt nguy hiểm, có chuyện gì "to tác" đâu chứ?
Phòng công an huyện Vân Hồ có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
Tự mình Tiêu Hàn Nguyệt đi huyện Vân Hồ, điều này cho thấy thái độ của hắn vô cùng xem trọng việc này.
Phỏng đoán thái độ này bày cho Quách Thanh Hoa và Trịnh Mỹ Đường xem, Tiêu Hàn Nguyệt và những cán bộ không đúng đường, mọi người đều biết rằng ngoài mặt đối tốt như vậy chỉ là giả bộ, tất cả chỉ là giả bộ cho người ta xem.
Phía huyện Vân Hồ tiếp đãi cũng vô cùng đơn giản.
Lục Cửu và Phạm Hồng Vũ ở nhà khách Vân Hồ cùng Tiêu Hàn Nguyệt dùng bữa cơm đạm bạc. Sau khi ăn xong, Bí thư Lục và Chủ tịch huyện Phạm cùng Bí thư Tiêu đến Bệnh viện Nhân dân, thăm Lã Đình.
Tình hình của Lã Đình không được tốt lắm, nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, thấy lãnh đao vào cửa lại không có cách nào xuống giường chào hỏi.
Tiêu Hàn Nguyệt chỉ đơn giản hỏi thăm tình hình Lã Đình, càng nghe thần sắc càng trở nên nghiêm túc.
Có vài lời Phạm Hồng Vũ hôm nay báo cáo trong buổi họp ông ta cũng hiểu qua, dù sao cũng là lãnh đạo chủ chốt của thành phố nếu đem Cừu Lập Hành tra xét ngọn ngành, không khỏi trách được vì sao Chủ tịch huyện Phạm lại chú trọng đến chuyện này như vậy, thật đáng hổ thẹn!
Tiêu Hàn Nguyệt có thể dự liệu được tình huống không tầm thường nhưng không nghĩ nghiêm trọng như thế.
Cừu Lập Hành không phải thực hiện "bạo lực pháp luật" bình thường, nếu chứng minh hành vi phạm tội thật sự thì sẽ cho gã "no đủ" đấy. Chỉ cần Cừu Hạo Minh không nhúng tay vào, tên tiểu tử này chết là cái chắc.
Dù là như thế, cũng không dễ dàng chối tội.
Vì Phạm Hồng Vũ đã nhúng tay vào chuyện này rồi.
Với tính cách Phạm Hồng Vũ, Tiêu Hàn Nguyệt ít nhiều cũng xem như hiểu được người này.
Tiêu Hàn Nguyệt cuối cùng cũng khống chế tâm tính của mình, biểu hiện tiêu chuẩn của một Bí thư Đảng ủy công an nên có, cũng khống nói gì quá khích, cũng không có hành động gì quá đáng, lẳng lặng nghe Lã Đình kể về chuyện xảy ra đối với mình. Vị Đại biểu đảng ủy công an thành phố cười an ủi, còn lấy ra hai trăm đồng đưa vào tay Lã Đình.
Hai trăm đồng này chính là của cá nhân ông ta.
Bí thư Tiêu đã làm mẫu, Bí thư Lục cũng không thể không theo, anh ta cũng lấy ra hai trăm đồng để an ủi Lã Đình.
Khoảng chừng trên dưới chín giờ Lý Hãn đến đây.
Nhìn qua, Lý Hãn khá mệt mỏi, hai mắt đỏ kè không thể nào che dấu được. Dù sao năm tháng cũng không thể nào buông tha ai, qua tuổi năm mươi sức lực không thể nào bằng khi tuổi còn trẻ được. Hai ngày nay, Lý Hãn không dám nghỉ ngơi, cơ thể càng thêm mệt mỏi.
Phạm Hồng Vũ tự mình đứng dậy đến lấy chén rót nước cho ông ta.
Tối tăng ca nên ngay cả Lôi Minh cũng không đi cùng, chỉ có tự Phạm Hồng Vũ làm, nếu không cần thiết thì không để Lôi Minh phải "chịu đựng" đi cùng hắn. Thư ký có công việc của thư ký, cũng có thời gian nghỉ ngơi giải trí để làm việc tốt hơn.
Việc quan trọng nhất của thư ký chính là thu thập thông tin.
Không giải trí, không giao lưu quan hệ suốt ngày trong phòng làm việc thì "tin tức" ở đâu mà có chứ?
- Tình hình như thế nào rồi?
Phạm Hồng Vũ thuận miệng hỏi, cũng không để ý đến bộ dạng lắm.
- Đã biết toàn bộ.
Lý Hãn trả lời cũng gọn gàng.
- So với chuyện Lã Đình phản ánh thì càng nghiêm trọng hơn, tên tiểu tử này quả thật đúng là loài súc vật, gây tai họa không ít cho những cô gái đàng hoàng, không chỉ ở Địa phương mà còn ở Thẩm Quyến nữa, làm mất thanh danh người ta.
- Tên khốn kiếp.
Cuối cùng Lý Hãn còn nói thêm lời này.
Phạm Hồng Vũ không khỏi mỉm cười nói:
- Tư cách kém vậy sao?
- Gã ta thì làm gì có tư cách chứ? Chỉ là một kẻ hèn nhát, đốn mạt. Trước đây được người chú quan tâm chăm sóc, gã ta làm gì cũng được bao che, riết gã ta xem trời bằng vung. Bị bắt đến nơi này của chúng ta cũng không chừa bất cứ thủ đoạn gì, nào đập bàn, nào tiêu chảy, ái chà, chưa thấy qua loại người nào vô dụng như tên này.
Lý Hãn lắc đầu, vẻ mặt tỏ ra khinh miệt.
Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng gật đầu.