Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 790 : Hành động trước để kiềm chế đối phương
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
- Anh trai em hiện tại đã chín chắn hơn chưa?
Ngồi trên xe việt dã hướng Bộ tổng tham mưu thẳng tiến, Phạm Hồng Vũ thuận miệng hỏi.
Lý Thu Vũ liền thở dài nói:
- Ai chà, anh ta thật sự khá đáng thương....
Phạm Hồng Vũ bật cười ha hả, nhìn vẻ mặt vui sướng khi anh trai gặp họa, làm như vậy khiến người ta ngứa cả mắt. Thật sự Lý Thu Vũ rất ít gọi "anh" mà cô gọi thẳng tên anh trai, lúc này gọi "anh" có thể thấy được tình trạng bi thảm khá cao của Phó chủ nhiệm Lý Xuân Vũ.
- Ai chà, Chủ tịch huyện Phạm có vẻ hả hê quá nhỉ? Vui sướng khi người ta gặp họa à, dù có thế nào thì Lý Xuân Vũ cũng là người bạn của anh? Làm vậy thật sự không tốt chút nào....
Phạm Hồng Vũ cười hả hả nói:
- Việc này đều do dì Hùng tự tay sắp xếp rồi, tôi cho dù có muốn giúp cũng khó có thể giúp được.... nói như Tử Phi Ngư, không phải là cá làm sao biết cá vui hay không?
- Thật sự, cho đến lúc này, chưa bao giờ thấy Lý Xuân Vũ thành thật như vậy, mỗi lần nói đến Thượng Quan Thâm Tuyết thì vừa yêu vừa hận, vừa kính vừa sợ.... Người nói người này ở Cửu Thành được xem như hảo hán Lý Tầm Hoan Lý nhị ca, nghe thật sự kính sợ.
Lý Thu Vũ nghe thế cũng không nhịn được cười.
Lý Thu Vũ cười không kiềm được, tính cách của hai người hoàn toàn giống nhau, rất đường hoàng và tràn đầy sức sống, còn Đông Nhan là người thanh lịch, cả hai có trình độ khá cao.
- Như vậy xem ra dì Hùng ra đòn sát thủ rồi, tạo nên tác dụng khá lớn.
- Điều này thật sự không đúng, vì để cho Thượng Quan Thâm Tuyết hoàn toàn ở bên Lý Xuân Vũ, nên mẹ tôi đã quyết định tự mình đến bộ lãnh đạo nhờ vả, muốn rút Thượng Quan Thâm Tuyết ra khỏi lực lượng đặc biệt, đổi thành huấn luyện viên.
Lực lượng đặc biệt thường xuyên phải xuất ngoại chấp hành nhiệm vụ, độ nguy hiểm tương đối cao, thứ nhất Hùng Diễm Linh sợ không được an toàn, Thượng Quan Thâm Tuyết thường xuyên đi đó đi đây nên "không quản thúc" tốt Lý Xuân Vũ. Sau này dù gì....Thượng Quan Thâm Tuyết cũng là con dâu của Lý gia, tương lại phải sinh cho Hùng Diễm Linh những đứa cháu xinh đẹp, con nhà quyền thế lại ít con, can chi lại chạy đến xứ người đánh đấm, nhuốm "đầy máu tanh", điều này cũng không tốt.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Làm huấn luyện viên cũng không thể gọi là đổi nghề được, cũng phục vụ trong quân ngũ thôi chẳng qua lão binh dạy tân binh. Với kinh nghiệm của Thượng Quan, có thể dùng để truyền đạt lại cho các đồng chí. Trong chiến tranh thế giới thứ hai, nước Mĩ và Nhật Bản hay áp dụng sách lược như thế....
- Sách lược gì chứ?
Lý Thu Vũ hứng thú hỏi
- Thượng Quan, tôi muốn nhờ cô giúp tôi điều tra một người.
Hai mắt Thượng Quan Thâm Tuyết lập tức nhíu lại, nghiêm túc hỏi:
- Điều tra về ai?
- Người này có tên là Liêu Khải Chính, bề ngoài ông ta là thương nhân ở phía Tây tỉnh Giang Hoài, tuy nhiên nếu tôi nhớ không lầm thì ông ta từng ở Địa khi Bảo đảo.
- Địa khu Bảo Đảo?
Thượng Quan Thâm Tuyết nhẹ nhàng hỏi một câu.
Theo sắc mặt quan sát thì không nghi ngờ gì cô cho rằng chính Phạm Hồng Vũ nói Liêu Khải Chính là gián điệp, nếu không Phạm Hồng Vũ không vô duyên vô cớ đến tìm cô, để cô điều tra.
Trường hợp này cũng có thể xảy ra trong trường hợp quân sự bình thường.
Phạm Hồng Vũ liền cười nói:
- Thượng Quan, cô không nên hiểm lầm người này có lẽ không phải là đặc vụ, chỉ là thương nhân không hợp pháp mà thôi. Sở dĩ tôi muốn cô ra mặt vì theo cách bình thường khá khó khăn, tốn quá nhiều thời gian. Điều quan trọng chính là tôi hoài nghi tên Liêu Khải Chính này sẽ gây bất lợi với Xuân Vũ.
- Một thương nhân mà gây bất lợi với Xuân Vũ sao?
Thượng Quan Thâm Tuyết cũng có chút giật mình.
Người này là người thế nào mà có lá gan lớn như vậy dám gây bất lợi với con cháu Lý gia.
- Đúng.
Phạm Hồng Vũ trịnh trọng gật đầu.
- Được, vậy cậu nói sơ qua chút tình hình của hắn đi....
Trầm ngâm một chút Thượng Quan Thâm Tuyết khẽ gật đầu nói.