Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 842 : Tự làm bậy, không đáng sống
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
- Những người này, đều điên cả rồi. Một lúc lâu sau, Lục Cửu khẽ lắc đầu, thở dài nói. - Tiền đúng là có ma lực thật lớn.
Phạm Hồng Vũ nói: - Làm chuyện gì cũng đều có quán tính cả. Một khi đã đi theo đường tà đạo, muốn dừng lại cũng không được. Huống hồ bọn họ không chỉ có một người, quán tính lại càng lớn hơn. Cho dù Tề Chính Hồng muốn thu tay lại thì cũng không thu được. Tất cả mọi người cùng ở trên thuyền, thì phải đồng tâm hiệp lực. Ai muốn xuống thuyền thì đều bị mọi người chỉ trích.
- Là như vậy, Chủ tịch huyện nói rất có triết lý. Lục Cửu cảm thán nói.
- Vốn chuyện này tôi định cứ để lại đã rồi xử lý sau. Nhưng bọn họ thiếu kiên nhẫn, giữ không được đầu trận tuyến, muốn hạ thủ trước, tôi cũng chỉ có thể cùng họ đánh một trận thôi. Lục Cửu hai hàng lông mày dựng lên.
Những lời này của Phạm Hồng Vũ, bên trong là có huyền cơ. Theo lý, Phạm Hồng Vũ sẽ không đứng sau gây chiến. Lập tức sẽ mời dự họp đại hội đại biểu nhân dân toàn thành phố, ổn định chính là nhiệm vụ chính trị để áp đảo tất cả. Với trí tuệ của Phạm Hồng Vũ, hắn không thể không nhìn ra được.
- Bọn họ đặt một cái bẫy, muốn để tôi chui vào, muốn bắt vấn đề tác phong của tôi đây mà... Phạm Hồng Vũ cười, đem sự tình ra nói qua một lần.
Lục Cửu nhất thời choáng váng, miệng há hốc, nhìn Phạm Hồng Vũ như nhìn quái vật, như thể tất cả đều do Phạm Hồng Vũ bịa đặt ra vậy, không ngờ lại có người có thể làm ra chuyện như vậy.
- Điên rồi, đều điên cả rồi....những kẻ điên này. Thật vất vả, Lục Cửu mới miễn cưỡng tiêu hóa được "câu chuyện" kinh người này.
- Đồ điên
Phạm Hồng Vũ gật đầu nói - Thượng đế muốn bắt một người diệt vong, đầu tiên phải làm cho hắn điên cuồng.
- Nói như vậy, chuyện lần trước ở khách sạn Dương Quang, cũng là do bọn họ giở trò? Trong lúc này, Lục Cửu cũng suy nghĩ linh hoạt, đặc biệt tỉnh táo.
Phạm Hồng Vũ nói: - Đây là giải thích duy nhất, nếu không sẽ không trùng hợp như vậy. Chị dâu và Dương Hòa An cùng đi rồi.
-Hoàng Vĩ Kiệt là người ít nói, nhưng công tác rất kiên định, biết tiếp nhận cái mới. Chủ tịch huyện để cậu ta tiếp nhận công ty Nông Lâm, là một đề nghị rất hay…Tề Chính Hồng muốn làm bậy, thì không thể sống được.
Lục Cửu lập tức nói.
Đã đến giờ khắc quan trọng, ám thủ Phạm Hồng Vũ cũng dùng, với tính cách của Phạm Hồng Vũ, Tề Chính Hồng nếu như còn có thể bình yên vô sự thì quả thực chính là không còn thiên lý.
Tuy nhiên Lục Cửu vẫn để lại đường sống, chỉ nói đến việc Hoàng Vĩ Kiệt tiếp nhận công ty Nông Lâm, với thân phận là Chủ tịch huyện bình thường, chứ không nói chữ “ Chủ tịch thường trực huyện” ra.
Độ khó dễ không ở trên một đẳng cấp, Lục Cửu không tùy tiện đáp ứng. Nếu chẳng may không như ý muốn thì khó mà nói chuyện rồi. Đương nhiên, trong suy nghĩ của Lục Cửu, quả thật cũng không muốn nhìn thấy Hoàng Vĩ Kiệt ngồi trên tên lửa mà phóng như vậy. Thành kiến của ông với Tạ Hậu Minh, không hề bớt đi chút nào.
Con rể của lão già này, dựa vào cái gì mà lại may mắn như vậy?
Cho dù Lục Cửu, cũng cũng không được từ bí thư khu ủy trực tiếp lên Phó chủ tịch thường trực huyện.
Đối với tâm tư này của Lục Cửu, Phạm Hồng Vũ không nói là rõ như lòng bàn tay thì cũng có thể đoán được đại khái. Bất kể tình thế như thế nào, Lục Cửu đều có tiềm thức “mặc cả”, tóm lại khó có thể thay đổi ngay lập tức được.
Phạm Hồng Vũ chỉ cười cười, cũng không nói gì thêm.
Nói chuyện một lúc nữa, Lục Cửu nhìn đồng hồ, đứng dậy cáo từ, Phạm Hồng Vũ tiễn tới cửa, nhẹ giọng nói: -Bí thư, ở đây có một bản tài liệu, nếu rảnh thì Bí thư xem nhé.
Tin rằng khi Lục Cửu coi bản tài liệu này, nhất định sẽ thay đổi suy nghĩ. ----------oOo------.