Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 865 : Đạo bất đồng bất tương vi mưu
Ngày đăng: 01:20 22/04/20
Sau khi Lý Thiên Nhiên bị bắt, ngay trong đêm bị áp giải tới tỉnh thành Nam Phương.
Đưa thẳng đến phòng thẩm vấn của sở công an tỉnh.
Trong ấn tượng của người dân bình thường, sở công an là một cơ quan quản lý, thông thường không trực tiếp phá án. Trên thực tế lại không phải như vậy. Sở Công an tỉnh cũng có thể trực tiếp tiếp nhận phá án, đương nhiên đều phải là những vụ án lớn, án quan trọng.
Buổi chiều hơn 5 giờ, kết thúc vòng thứ nhất thẩm vấn Lý Thiên Nhiên. Bốn cảnh sát viên vũ trang đầy đủ áp tải Lý Thiên Nhiên bị cùm chân tay từ phòng thẩm vấn bước ra, chuẩn bị về phòng tạm giam. Bốn viên cảnh sát áp tải này, vẻ mặt người nào cũng cứng như thép. Thể hiện không phải loại bình thường. Thực tế thì danh tiếng của Lý Thiên Nhiên đã quá nổi, là tên tội phạm nguy hiểm số một, gã đã mang không biết bao nhiêu án giết người. Khi áp tải gã là phải do mấy viên cảnh sát cao thủ nhất trong đội cảnh sát hình sự, mà mấy người này còn nhận được chỉ thị rõ ràng của cấp trên, nếu như Lý Thiên Nhiên chống cự thì có thể bắn chết ngay.
Nếu khi bắt mà tội phạm chống lại lệnh, bắn hạ tại chỗ thì cũng thường thấy, mỗi một viên cảnh sát đều biết. Sở dĩ cấp trên đặc biệt ra chỉ thị này, chủ yếu là e sợ cảnh sát nôn nóng lập công mà không bắt sống Lý Thiên Nhiên,
Độ nguy hiểm thật sự rất lớn.
Nghe đồn, Lý Thiên Nhiên chơi đao đã đến độ xuất thần nhập hóa, cảnh sát bắt gã phải tiếp cận gần như vậy, hậu quả tàn khốc thật khó dự liệu.
Cho nên Lý Thiên Nhiên vừa bị bắt thì bị cùm chân và tay luôn. Thông thường, chỉ có phạm nhân tử hình mới bị cùm chân để đề phòng tẩu thoát. Đối với loại tội phạm như Lý Thiên Nhiên thì tất nhiên phải “đãi ngộ đặc biệt” rồi.
Vừa mới đi đến chỗ rẽ thì đụng phải Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ đang cùng với một vị mặc cảnh phục đeo quân hàm cấp hai khoảng chừng hơn ba mươi tuổi đi từ phòng làm việc bên kia ra.
Lý Thiên Nhiên dừng hẳn bước chân, hai mắt hơi nheo lại, gườm gườm nhìn Phạm Hồng Vũ, lóe lên ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. Mấy tay cảnh sát áp giải lập tức cảnh giác, một người bên trái một người bên phải giữ lấy cánh tay gã, kẹp chặt cứng ở giữa.
Phạm Hồng Vũ cũng dừng bước chân, điềm tĩnh nhìn gã, nét mặt thản nhiên.
- Vì cái gì?
Rất nhanh. Lý Thiên Nhiên cất tiếng hỏi, giọng có vẻ ấm ức.
Cao Thăng nói rất chăm chú, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
- Hôm qua Tiểu Khiết gọi điện cho tôi, nó rất lo lắng cho sự an toàn của cậu. Qua tết chắc là cậu lên chức bố rồi đấy!
Khi Cao Khiết còn học ở thủ đô, Cao Thăng đang công tác tại bộ công an, Cao Khiết thường xuyên đến nhà bác và anh hai ăn trực cơm, tình cảm anh em vô cùng thân thiết. Nếu đã xảy ra vụ án như thế này thì Cao Thăng tất nhiên phải đảm bảo an toàn tính mạng cho em rể.
Phạm Hồng Vũ cười nói: - Được, tất cả nghe theo anh Hai vậy. Xử lý hết bọn xấu xa Lý Thiên Nhiên Khám Văn Thanh, thì anh cũng nên đến Giang Khẩu nhận chức được rồi!
Cao Thăng vừa cười, nói: - Vốn dĩ tôi định để sau khi đến Giang Khẩu thì mới ra tay, không ngờ rằng lại có chuyện liên quan đến cậu như vậy, thế thì đành hành động trước vậy. Cái u nọt này lớn quá bắt buộc phải cắt bỏ, không thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế của Giang Khẩu. Cái chức Giám đốc sở Công an của tôi cũng không thể trốn tránh trách nhiệm được.
Trước đó không lâu tỉnh đã xin ý kiến và được sự đồng ý của Bộ công an, đã quyết định là sẽ đưa Cao Thăng đến nhậm chức Trưởng đồn công an thành phố Giang Khẩu rồi.
Phạm Hồng Vũ bèn mỉm cười nói: - Anh Hai, bây giờ cắt đi sẽ tốt hơn là đợi anh đến Giang Khẩu rồi hãy cắt. Những cái mối quan hệ đó a…
Phạm Hồng Vũ không nói hết câu, Cao Thăng đương nhiên là hiểu rõ. Nếu như đợi anh ta nhận chức rồi sẽ ra tay với bè lũ của Lý Thiên Nhiên, những mỗi quan hệ mật thiết của Khám Văn Thanh với Lý Thiên Nhiên và các quan chức cán bộ khác, càng không biết là bao nhiêu. Cái mạng lưới quan hệ này quá phức tạp. Đến lúc đó, lại sẽ không biết có bao nhiêu người đến để nhờ cậy. Nhận lời cũng không được, không nhận lời cũng không được, sẽ phải đắc tội với nhiều người.
Lúc này anh vẫn còn là Phó giám đốc sở công an của tỉnh, trực tiếp chỉ huy vụ án cụ thể, lãnh đạo của sở với lãnh đạo của tỉnh đều gây sức ép. Lãnh đạo chủ yếu của thành ủy Giang Khẩu, cũng sẽ không gây sức ép gì thêm lên đầu anh ta cả.
Đợi đến khi đi Giang Khẩu mới làm thì sự việc sẽ phức tạp lên rất nhiều lần.
Rất nhanh, rượu và đồ ăn đã được dọn lên, Cao Thăng tự tay rót đầy rượu cho Phạm Hồng Vũ, năng ly lên, mỉm cười nói: - Nào, Hồng Vũ! Anh em ta uống cạn ly này. Tiểu Khiết là một cô bé tốt, cậu phải đối xử tốt với nó, nếu không thì đừng trách anh Hai này trở mặt với cậu đấy nhé!
- Anh Hai, chắc là anh không biết rồi, hiện nay em là người bị lãnh đạo, Chủ nhiệm Cao mới là lãnh đạo cao nhất trong nhà đấy.
Phạm Hồng Vũ cười ha ha, nâng ly rượu lên chạm với Cao Thăng.
Hai anh em uống cạn chén rượu.